“Không liên quan đến chị ấy.” Cố Dạng nắm lấy tay Nguyễn Tuyết Linh, đôi mắt trong trẻo linh động nhìn chăm chú vào đôi mắt bà, nhẹ giọng nói: “Mẹ, con đã nghĩ rất lâu rồi, cảm thấy làm như vậy không công bằng với chị.
Mặc dù con và chị vừa mới sinh ra đã bị bế nhầm, bọn con đều vô tội, nhưng dù sao con cũng làm tu hú chiếm tổ chim khách nhiều năm như vậy, thay chị hưởng thụ cuộc sống sung sướиɠ ở nhà họ Cố và sự yêu thương chăm sóc của mọi người. Hiện giờ chị đã trở về rồi, con không thể nào cứ sai lại càng sai, chiếm lấy thân phận của chị ấy sống yên ổn được.
Chị đã chịu khổ bao nhiêu năm qua, chúng ta nên bù đắp cho chị ấy thật nhiều mới phải, không thể để chị ấy về nhà rồi mà vẫn phải chịu ấm ức được. Mẹ ơi, mẹ yên tâm, mặc dù con không phải là con ruột của bố mẹ, nhưng con vẫn sẽ nhớ đến ơn dưỡng dục của hai người, vẫn coi hai người như bố mẹ mình, sau này con sẽ báo đáp công ơn của bố mẹ.”
Cả phòng khách nhất thời chìm vào im lặng, ai cũng không thể ngờ được Cố Dạng lại nói những lời như vậy trước mặt mọi người.
Phong Quyết vẫn ngoan ngoãn ngồi đó, như thể không quan tâm đến gì cả.
Cố Cần dựa lưng vào ghế, nhìn chằm chằm ly cà phê trong tay, đang trầm tư suy nghĩ gì đó.
Nguyễn Yên không ngờ rằng mình đến nhà họ Cố một chuyến, lại có thể nghe được tin tức giật gân như vậy. Cả Cẩm thành đều biết nhà họ Cố nhận nuôi một cô con gái nuôi ở cô nhi viện dưới quê, thậm chí còn có người đoán rằng đó có phải là con gái riêng của Cố Triệu Minh hay không, nhưng không ngờ lại là thiên kim thật sự của nhà họ Cố.
Ánh mắt cô ta nhìn về phía Cố Dạng, trong đó có xen lẫn chút mơ hồ. Vậy nên, Cố Dạng bình thường trông có vẻ vô cùng vượt trội ở trước mặt cô ta, mới là thiên kim giả, mới là tu hú chiếm tổ chim khách.
Cố Dạng cũng ngốc thật đấy, tin tức bất lợi với cô như vậy mà cũng không thèm giấu, lại còn chủ động nói ra nữa. Chờ đến lúc nhà họ Tiết biết chuyện, cũng không biết cuộc liên hôn giữa hai nhà có còn được tính nữa không đây!
Trong lòng Nguyễn Yên không khỏi cảm thấy có chút sung sướиɠ, cố ý làm ra vẻ không hiểu hỏi lại: “Em họ à, em đang nói gì thế, sao chị lại không hiểu gì cả?”
Cố Dạng thầm cười nhạo trong lòng. Mối lo của nguyên thân quả thật là có tồn tại, thân phận thiên kim giả của cô bị bại lộ, thái độ của những người xung quanh chắc chắn sẽ có sự thay đổi.