Chương 3

Ta hưng phấn mà mở to đôi mắt.

Ồ, có thể làm náo loạn cung điện!

Có khả năng là.

Ta thích xem chuyện xưa điên rồ, bởi vì chính ta cũng không phải người đứng đắn ~

Trên đường trở về, ta đi ngang qua một căn phòng có cửa khép hờ.

Bên trong có những điểm sáng nho nhỏ, giống ánh sáng của đom đóm rải rác khắp nơi, hấp dẫn sự chú ý của ta.

Thấy bốn bề vắng lặng, ta nhẹ nhàng đẩy cửa ra đi vào.

Hơn ba mươi cái quan tài thủy tinh, chỉnh chỉnh tề tề mà bày biện trên sàn nhà gỗ.

Trong mỗi một cái quan tài thủy tinh, đều có một thiếu nữ độ tuổi thanh xuân đang nằm.

Hai mắt nhắm nghiền, đôi tay đan lại đặt ở trước ngực, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, môi có màu xanh đen.

Các nàng đều là xác chết.

Ta biết hoàng tử ái tử thi, nhưng không nghĩ tới hắn còn yêu một đống xác chết.

Chơi lớn như vậy, không sợ bị cảm nhiễm virus à?

Xem ra ta phải hành động nhanh hơn mới được.

Buổi tối cùng ngày, lại một lần cự tuyệt hoàng tử "thăm hỏi bằng độc dược", chờ hắn rời đi, sau khi thị nữ canh giữ đã ngủ sâu, ta lén lút mở cửa phòng, đi đến hoa viên.

Vì không muốn gây sự chú ý, ta không mang theo đèn, cũng may ban đêm không có mây, chỉ nhờ ánh trăng cũng có thể thấy rõ con đường trước mắt.

Hít sâu một hơi, ta bước vào rừng rậm.

Con thằn lằn khổng lồ đó xuất hiện trước mặt ta.

Nó nằm trên mặt đất giống như một đồi núi, ta phải ngẩng đầu lên, mới có thể nhìn tới đường môi lạnh băng của nó.

Ở trước mặt nó, ta nhỏ bé yếu ớt tựa như trẻ con.

Những lớp vảy màu nâu sẫm bao phủ toàn thân nó, đôi mắt đen như mực lạnh băng lộ ra vẻ tức giận.

Cả người nó căng thẳng, sau khi rít gào một tiếng đột nhiên vọt tới trước mặt ta, lại cách ta khoảng hai bước liền dừng lại.

Xiềng xích bị kéo chặt, ở trên cổ nó thít chặt tạo ra dấu vết hằn sâu.

Thằn lằn khổng lồ làm lơ trói buộc trên cổ nó, hàn khí thở ra từ giữa xoang mũi nó phun lên mặt ta: "Ngươi là ai?"

Ta hưng phấn nâng tay lên, tránh hàm răng sắc bén của nó, nhanh chóng sờ soạng vảy trên mặt nó một phen.

A!

Cảm giác lạnh băng vô cớ này, những chỗ nhỏ lồi lõm bén nhọn, đôi mắt đen như mực này che giấu một câu thần chú cổ xưa.

Sự hoàn mỹ, ưu việt, và vẻ ngoài soái khí này, có gì khác với một con rồng!

Ai hiểu được a, ta đối với động vật không lông từ trước đến nay đều không có sức chống cự.