“A!” Một tiếng hét chói tai vang lên trong tai Trang Giản Ninh.
Hiệu trưởng và phó hiệu trưởng trong văn phòng nghe thấy tiếng động liền tụ tập xung quanh, hiệu trưởng không muốn làm lớn chuyện, sau khi hỏi ngắn gọn Trang Giản Ninh, hắn hứa sẽ trừng phạt thầy Trình nghiêm khắc, sau đó bảo cậu rời đi trước cùng với nam sinh đang sợ hãi.
"Thiếu hiệp trẻ tuổi, ngươi có bản lĩnh, nếu không hôm nay ta đã vào dao trắng ra dao đỏ!”
Thiếu niên tên là Trương Hạo, học cùng lớp với Trang Giản Ninh. Cậu ta một tay giữ giấy kiểm tra, một tay giữ chặt cánh tay Trang Giản Ninh, “Từ hôm nay trở đi, cậu là anh trai tôi, chỉ cần là lệnh của anh, em nguyện ý lên núi đao xuống biển lửa. "
Trang Giản Ninh bị vướng phiền phức mà khóc không ra nước mắt, vừa rồi tên này sợ đến ướt quần, bây giờ bắt đầu thao thao bất tuyệt, nếu không phải vừa rồi tại cái miệng hắn thì thầy Trương đã không tức đến mức rút dao động thủ.
“Không phải cậu đi phát đề thi sao?” Trang Giản Ninh chỉ về phía trước, “Tôi có việc đi trước.”
"Phát đề thì có gì phải gấp? Còn hai tháng nữa mới đến kỳ thi tuyển sinh đại học cơ mà." Trương Hạo bám lấy Trang Giản Ninh, "Tôi đợi cậu."
Trang Giản Ninh bất đắc dĩ: “Vậy cậu để bao giờ mới phát?”
"Sang năm học lại thì mang ra phát."
Trang Giản Ninh gõ cửa văn phòng, tách khỏi tay Trương Hạo.
Trương Hạo ghé vào tai hắn nhỏ giọng nói: “Ngoại trừ thầy Trương, cậu không quen biết ai khác, tôi đi vào cùng cậu, tuy cậu không sợ dao, nhưng không nhất định sẽ không sợ người. Các thầy cô trong đó rất đáng sợ."
Sau khi có tiếng phản hồi từ bên trong, Trang Giản Ninh mở cửa, Trương Hạo chen vào.
Cô Từ nhìn thấy là Trang Giản Ninh liền vẫy tay với cậu: “Mau vào đi, tôi đã duyệt hết bài thi rồi, môn vật lý của em có nền tảng tốt, trước khi thi tôi sẽ giúp em củng cố một số điểm trọng yếu và khó, sau đó em có thể tự nghiên cứu thêm câu hỏi. Giáo viên tiếng Anh của em cũng đã kiểm tra điểm tiếng Anh của em rồi. Không có vấn đề gì, chúng tôi rất tin tưởng ở em.”
Trang Giản Ninh ngoan ngoãn gật đầu, nhưng bàn tay treo ở mép bàn lại vô thức siết chặt, dù mục đích là gì thì Hạ Chước cũng vì cậu mà phát động một cuộc chiến lớn như vậy, cô Từ cũng đã bỏ ra nhiều công sức như vậy cho cậu.
Cậu chỉ có thể giành chiến thắng trong trận chiến cuối cùng.
Cô Từ biết Trang Giản Ninh vốn là người hoang tưởng, thu mình, luôn thích chơi đùa với ba bạn cùng lớp tính tình xấu tính kia, một trong số họ đang học năm nhất trung học đã có ý định cưỡng bức một nữ sinh. Cuối cùng gia đình đã cho cậu ta tiền để giải quyết sự việc, cuối cùng cậu ta không chịu bất kỳ trách nhiệm nào.
Năng lực gia đình đằng sau mỗi học sinh của trung học Đế Đô rất lớn, cô không biết chuyện Trang Giản Ninh thay đổi, chuyện ba người kia bỏ học, và chuyện giáo viên bị đuổi việc có mối quan hệ nào hay không, cô cũng không có thời gian để ý .
Tóm lại là miễn là tình hình phát triển theo chiều hướng tốt là được.
Với tư cách là chủ nhiệm, cô đích thân đưa Trang Giản Ninh đến nói chuyện trao đổi tình hình học tập với một số giáo viên mới khác.
Giáo viên mới đương nhiên không có định kiến
gì với Trang Giản Ninh, hơn nữa, cậu thiếu niên môi đỏ răng trắng, thân hình cao thẳng như tre xanh, ẩn chứa một sức sống mãnh liệt không chịu khuất phục này rất cuốn hút.
Nếu gạt bỏ định kiến
của mình và chăm chú quan sát cậu, ai mà không thích cậu?
Nhưng định kiến
đã ăn sâu đến mức ít người có thể tránh khỏi nó.
Hội giáo viên mới đều hưởng ứng đồng ý giúp Trang Giản Ninh bù đắp những chỗ yếu.
Chuông vào học vang lên, tiết đầu tiên là môn Tiếng Anh, hai người đi theo giáo viên tiếng Anh đi vào lớp.
Giáo viên tiếng Anh họ Cung, mới đi du học về, trẻ tuổi đẹp trai.
Nhóm lớp lại trở nên sôi nổi, có chuyện ba người bỏ học dẫn nhịp, hơn nữa Trang Giản Ninh trường kỳ không xem nhóm chat, bọn họ vẫn luôn nói chuyện không kiêng nể gì.
Hoạt động này là tiết mục giải trí để mọi người vui chơi, giải tỏa căng thẳng.
[Sắp có điểm kiểm tra, ZJN* 0 điểm đặt cược 50 tệ. ] (*Trang Giản Ninh)
[Theo sau, 0 điểm 50 tệ. ]
[1-5 điểm 100 tệ. ]
[6-10 điểm 50 tệ. ]
[6-10 điểm 100 tệ. ]
…
[150 điểm 1000 tệ! ]
[Hahahaha, đại biểu tiếng Anh đúng là tên ngốc! ]
[Hahahaha, đại biểu tiếng Anh đúng là tên ngốc! ]
[Hahahaha, đại biểu tiếng Anh đúng là tên ngốc! ]
…
[Không, không phải lần trước ZJN bị bắt quả tang đạo văn sao? 10-15 điểm 500 tệ! ]
[Hahaha, ZJN thì có thể chép được bao nhiêu điểm chứ? 10-15 điểm 500 tệ! ]
…
Trương Hạo thầm mắng những kẻ ngốc này, dùng khuỷu tay ra hiệu cho bạn cùng bàn cùng đặt cược.
Viên Trạch đang làm toán, không kiên nhẫn nói: “Cậu đang làm gì vậy!”
"Huynh đệ, tôi sẽ giúp cậu kiếm bộn tiền. Hãy đến đặt cược."
"Bệnh thần kinh!"
Đám học sinh đều bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với thầy Cung trẻ trung đẹp trai, cuối cùng sau khi trấn áp bọn họ, thầy Cung nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề: “Kết quả bài kiểm tra lần trước đã có rồi, bây giờ là giai đoạn ôn tập và chuẩn bị, các em yên tâm nhé, thầy sẽ cố gắng hết sức để tiếp tục kế hoạch giảng dạy của giáo viên trước, đồng hành cùng các em từng bước vượt qua vũ môn này.
Đám học sinh bên dưới phấn khởi, vỗ tay nồng nhiệt.
“Tôi so sánh điểm số của các em và phát hiện, học sinh tiến bộ nhất trong bài kiểm tra này là…” Thầy Cung dừng lại, đối mặt với hàng chục cặp mắt mong đợi như ngôi sao, nhìn về phía ghế ngồi cạnh cửa sổ ở hàng cuối cùng, “Trang Giản Ninh, 150 điểm!”