Chương 17

Không có chứng cớ, bế tắc như vậy cũng không phải biện pháp, giáo viên tiếng Anh đặt bài thi xuống, coi việc lớn là chuyện nhỏ: “Cô cũng có trách nhiệm với em, mong em cũng có trách nhiệm với mình.”

Trang Giản Ninh lắc đầu, không thèm tranh cãi với cô, tiếp tục viết bài kiểm tra.

Sau khi thi xong sẽ có hai mươi phút nghỉ giải lao. Trang Giản Ninh suy nghĩ một chút, chuẩn bị đến văn phòng nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm về kế hoạch học tập.

Chủ nhiệm là một người đàn ông trung niên dạy toán. Tóc hắn hơi hói, bụng hơi nhô ra, học sinh trong lớp thích gọi hắn là Hói.

Trang Giản Ninh gõ cửa, mấy giáo viên đang viết giáo án và trò chuyện, không khí rất náo nhiệt.

Nhìn thấy Trang Giản Ninh, mấy giáo viên đồng thời dừng lại, chủ nhiệm thu hồi nụ cười trên mặt, nhìn Trang Giản Ninh, cau mày hỏi: "Vào đi, lại xảy ra chuyện gì?"

Dưới cái nhìn khó hiểu của mấy vị giáo viên, Trang Giản Ninh thẳng lưng, nhấc đôi chân dài lên, bình tĩnh bước đến bàn chủ nhiệm, lễ phép cung kính hỏi: “Thầy Trình, năm mươi ngày nữa sẽ diễn ra kỳ thi tuyển sinh đại học, em hiện tại không tìm được trọng tâm ôn tập, thầy có thể vui lòng cho em một vài bài kiểm tra không? Em sẽ mang chúng về nhà làm trước. Sau đó lại mang cho thầy kiểm tra, đưa ra phương án ôn tập, được không thưa thầy?"

Cậu biết việc này sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và sức lực của thầy, hơn nữa nguyên chủ trước đây có thái độ không tốt với việc học nên cậu không chắc mình có thể thuyết phục được thầy hay không.

Mấy giáo viên khác ngơ ngác nhìn nhau, những lời này phát ra từ miệng Trang Giản Ninh sao?

Sắc mặt chủ nhiệm trở nên lạnh lùng, từ khi tên ngốc này được chuyển đến lớp, lớp bọn họ quanh năm đều xếp hạng cuối cùng trong số 16 lớp, trong giờ họp ông thường xuyên bị hiệu trưởng nêu tên chỉ trích.

Ông hoàn toàn không quan tâm đến lòng tự tôn mạnh mẽ của thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, nóng nảy nói: “Không phải là thầy không muốn tăng cường cho em, mà là vì em thậm chí còn không hiểu toán tiểu học, còn có năm mươi ngày, cho dù Hoa Đà còn sống, ông ta cũng không thể cứu được em.”

Trang Giản Ninh suy nghĩ một chút, chỉ có thể nghĩ ra một cái cớ khập khiễng: “Thầy ơi, trước đây em có chút mâu thuẫn với gia đình nên luôn tức giận rồi nộp giấy trắng. Thực ra thì ít nhiều em cũng không đến nỗi dốt.”

Trang Giản Ninh không nhắc đến gia đình mình thì không sao, vừa nhắc đến chuyện này, sắc mặt chủ nhiệm lập tức thay đổi, bài đăng trên diễn đàn của trường mấy ngày trước khiến hiệu trưởng Kinh tức giận, sau đó ông ấy đã long trọng tuyên bố từ bỏ mối quan hệ của mình với Trang Giản Ninh, năm nay là năm chủ nhiệm được xét thăng chức, nếu hiện tại đắc tội hiệu trưởng thì thật không tốt.

Hơn nữa chủ nhiệm vẫn biết Trang Giản Ninh bình thường “giỏi” bao nhiêu, tăng cường một chút cũng không có tác dụng gì, chiếu lệ nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi, em có thể về trước.”

Trang Giản Ninh nhìn thấy thái độ thờ ơ của ông thì không thể nói gì khác.

Sau khi gật đầu với mấy giáo viên, cậu lịch sự rời khỏi văn phòng, trước khi rời đi còn nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Không có con đường nào hoàn hảo cho tất cả mọi người, nếu con đường này không đi được thì phải nghĩ đến con đường khác.

Cậu luôn tin vào một câu: Chỉ cần bạn muốn đạt được điều gì đó thì cả thế giới sẽ giúp bạn.

Đi được vài bước, cậu nghe thấy có người gọi mình từ phía sau.

"Trang Giản Ninh, chờ một chút."

Trang Giản Ninh quay đầu lại, nhìn thấy là một giáo viên có mặt trong văn phòng vừa rồi: "Chào, chào cô..."

“Cậu bé ngoan, đây là một số bài kiểm tra môn Vật lý, em lấy về làm trước. Cô thấy đề nghị vừa rồi của em rất hay, sau khi em làm xong đưa cho cô, cô sẽ lập kế hoạch ôn tập phù hợp cho em dựa trên nền tảng kiến thức của em.”

Giáo viên vật lý là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, khí chất trí tuệ ôn hòa, giọng nói có nội lực trấn an: "Cô biết em phải rất dũng cảm mới đến được đây, chỉ cần em muốn học là được. Giáo viên không nên từ bỏ bất kỳ học sinh nào, chủ nhiệm của em có chút nóng nảy mà thôi, em đừng để bụng, cô sẽ giúp em."

“Cảm ơn cô, cô thật tốt bụng!” Trang Giản Ninh cầm lấy tờ giấy, cắn môi dưới cảm ơn cô.

Giáo viên vật lý vỗ vai cậu rồi quay lại.