Chương 50

Chưa để cô nói hết câu, Lục Tu Viễn đã lạnh lùng quay lưng bỏ đi.

"..."

Thẩm An An bối rối. Cô định bịa ra một lý do nửa vời để lừa Lục Tu Viễn, nhưng anh đã bỏ đi trước khi cô kịp nói hết câu. Chẳng lẽ anh giận vì cô không đến gặp anh mà lại đi với bạn bè?

Nhưng thực tế thì, việc cô đi với La Nguyệt là lựa chọn đúng đắn nhất.

Tất nhiên Thẩm An An không dám nói điều này với Lục Tu Viễn. Cô nhìn bóng anh xa dần rồi vội vàng đuổi theo.

"Anh giận rồi sao?" Thẩm An An chạy đến bên cạnh anh, nói: "Đừng giận mà, tha lỗi cho em được không?"

Lục Tu Viễn không để ý đến cô, vẫn lạnh lùng bước nhanh về phía trước.

Thẩm An An lo lắng, vội vàng chạy lên trước hai bước, lớn tiếng nói: "Em xin lỗi!"

Lục Tu Viễn dừng lại.

Thẩm An An mừng rỡ, nhanh chóng vận dụng kỹ năng diễn xuất của mình. Sau mười năm đóng phim, trải qua đủ loại kịch bản, dù chưa từng yêu đương thực sự, nhưng cô cũng đã diễn qua không ít cảnh tình cảm "lâm ly bi đát" với các bạn diễn nam. Cô chỉ cần coi Lục Tu Viễn như người yêu trong phim, ôm lấy cánh tay anh, giọng nói mềm mại gọi: "A Viễn."

Giọng cô vừa nhẹ nhàng vừa nũng nịu, khiến người nghe không khỏi mềm lòng.

Cuối cùng Lục Tu Viễn cũng dừng lại, quay đầu nhìn cô.

"A Viễn." Thẩm An An lại ngọt ngào gọi anh, trên mặt nở nụ cười tươi như thể vì thấy anh dừng lại nên cô mới vui vẻ như vậy.

Lục Tu Viễn nhìn cô, gương mặt tuấn tú vẫn không biểu cảm. Ánh đèn đường hắt lên khuôn mặt anh, nửa sáng nửa tối, càng khiến anh thêm lạnh lùng, như thể có thể bất cứ lúc nào cũng sẽ bảo cô cút đi.

Thẩm An An nhanh chóng lục lọi các kịch bản trong đầu để tìm cách diễn tiếp, từ từ thu lại nụ cười, giả vờ tủi thân và đau lòng, hít hít mũi nói: "Em thật sự không thấy tin nhắn WeChat của anh, em không cố ý không đến gặp anh đâu."

Cô không dám nói sự thật, sợ rằng Lục Tu Viễn sẽ bỏ đi. Bây giờ anh ta đã là tổng tài nghìn tỷ, cô không thể đắc tội được. Giả vờ đáng thương cũng được, giả vờ tủi thân cũng được, dù sao cô cũng phải cố gắng vượt qua chuyện này.

"Với ai?" Đột nhiên Lục Tu Viễn lên tiếng hỏi.

Thẩm An An sững người, sau đó nhanh chóng trả lời: "Với La Nguyệt, một cô bé rất đáng yêu, fan của em. Em gặp cô bé ở công ty W&Y, cô bé nói bố cô ấy là tổng giám đốc của W&Y."

Thẩm An An thành thật kể về La Nguyệt. Dù không nói ra thì Lục Tu Viễn cũng có thể điều tra được, chi bằng cô nói trước để lấy lòng anh.

Lục Tu Viễn đã từng đến W&Y, khi về còn đọc thêm một số tài liệu về công ty, biết tổng giám đốc La có một cô con gái tên La Nguyệt, trạc tuổi Thẩm An An, không khác gì lời cô nói.