Tên gốc: Xuyên thành vai ác bệnh mỹ nhân đạo lữ Tình trạng bản gốc: Hoàn 136 chương CP: Tần Di x Thẩm Thanh Đường Văn án Xuyên vào một quyển tiểu thuyết tu tiên sảng văn, Thẩm Thanh Đường trở thành nh …
Tên gốc: Xuyên thành vai ác bệnh mỹ nhân đạo lữ
Tình trạng bản gốc: Hoàn 136 chương
CP: Tần Di x Thẩm Thanh Đường
Văn án
Xuyên vào một quyển tiểu thuyết tu tiên sảng văn, Thẩm Thanh Đường trở thành nhân vật pháo hôi cùng tên trong nguyên tác.
Thẩm Thanh Đường ở trong truyện là một vai diễn chỉ để dùng thúc đẩy cốt truyện, mặc dù mang dung mạo xuất chúng, thanh nhã, mỹ lệ, nhưng tiếc thay tư chất không tốt, thể chất thấp kém, không thể tu luyện, bị ép phải gả cho vai phản diện nham hiểm, âm độc Tần Di.
Tới khi đi đến cái chết, Thẩm Thanh Đường vẫn chưa chân chính nhìn thẳng Tần Di.
Nhưng cậu nào biết, Tần Di từ lâu đã thâm tình với cậu, gương mặt kia cũng vì thử thuốc cho cậu mà bị hủy hoại.
Vì muốn cứu sống cậu, thậm chí Tần Di đã một thân một mình vào hoàng thành Thiên Hoàn để cướp bảo vật, dưới sự liên thủ của các cao thủ trong thành, hắn cháy sạch Nguyên Anh lấy được bảo vật, nhưng lại bị nhân vật chính giả dạng thành Thẩm Thanh Đường đâm chết...
*
Vì nghịch thiên cải mệnh và cũng vì cảm hóa Tần Di, Thẩm Thanh Đường xuyên qua lặng lẽ nhặt sách trị bệnh và sách luyện đan lên.
Thẩm Thanh Đường: Lan Đình (tên tự của nhân vật phản diện Tần Di), ta sắc thuốc thanh tâm cho chàng, chàng phải nhớ uống đó.
Thẩm Thanh Đường: Lan Đình, tuệ kiếm này có thể áp chế huyết khí trên thân kiếm của chàng.
Thẩm Thanh Đường: Lan Đình...
Tần Di trầm mặc mà kiềm nén
Thẩm Thanh Đường: Lẽ nào ta xem phải sách giả sao?
Cho đến một ngày, để che giấu việc Tần Di tu luyện tà công, Thẩm Thanh Đường trọng thương nôn ra máu.
Trước giường, Tần Di hai mắt đỏ ngầu mạnh mẽ nắm chặt tay Thẩm Thanh Đường.
Dưới ánh mắt ngơ ngác của Thẩm Thanh Đường, hắn đè nén lửa giận cắn rách đầu lưỡi, moi ra máu đầu tim hôn lên môi Thẩm Thanh Đường.
Sau khi thành công kéo dài tính mạng, Thẩm Thanh Đường: "Lan Đình, kỳ thực ta không bị thương nặng đến thế, chàng không cần —— "
"Lần sau còn như vậy, chúng ta cùng chết." Tần Di trầm giọng nói.
Thẩm Thanh Đường im lặng chớp mắt, sau đó mỉm cười vuốt ve gò má Tần Di: "Không, chúng ta phải cùng nhau sống thật tốt."
Trong mắt Tần Di nhất thời bốc lên ngọn lửa, sáng quắc nóng bỏng.
truyện rất hay