Chương 10: Ngươi đang dạy bản tôn cách làm việc sao?

Nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt của nàng, Ma Tôn chế nhạo: "Đây là phòng của Thần vệ bình thường ở Triệu gia."

Thì Đồng sững sờ, lục lọi từ trong ký ức lấy ra được một chút thông tin liên quan từ nguyên chủ.

Trong thế giới Tu Chân này, các môn phái đang suy tàn, dẫn đầu là các gia tộc lớn, trong đó Triệu gia là gia tộc giỏi luyện đan, có vị trí khá cao ở phe chính đạo.

Vì để kéo dài truyền thừa của gia tộc, chỉ có con cháu có quan hệ máu mủ họ hàng mới có thể học được những công pháp độc môn, để bảo vệ sự an toàn của gia tộc, họ đã chiêu mộ một số lượng lớn tu sĩ bên ngoài để bảo vệ gia tộc.

Nói cách khác, Ma Tôn – người vừa gây tổn hại nghiêm trọng cho Thì gia và Khánh Phong tiên tôn bây giờ lại nghênh ngang vênh váo trà trộn vào Triệu gia!

Thậm chí còn mang theo cả nàng!

Thì Đồng một lần nữa nhận thức được sự lợi hại của tên ma đầu này.

"Vậy chúng ta không trở về Ma tộc sao?"

Ma Tôn trả lời: "Ngươi đang dạy bản tôn cách làm việc sao?"

Được rồi.

Thì Đồng thức thời lập tức ngậm miệng lại, nhìn về phía nam nhân trước mặt bằng ánh mắt ngại ngùng.

"Ma Tôn ca ca, nếu chúng ta đã ở nhà của người khác, lại phải hạn chế đi lại, không bằng chàng lên giường hướng dẫn giúp ta dẫn ma nhập thể nhanh hơn?"

Nàng thật sự không biết ma khí là cái quần què gì, nhưng dù sao tên nam nhân trước mặt nàng cũng là Ma Tôn, trên người hắn tràn đầy khí tức màu đen, dáng vẻ của hắn cũng tràn đầy khí tức quỷ dị, có lẽ nàng có thể lấy được một chút gì đó từ trong cơ thể hắn?

Dù sao nàng cũng không phải là người tu luyện nghiêm túc, tu luyện linh khí hay ma khí đều được, chỉ cần nàng có năng lực tự bảo vệ mình, sau này nàng có thể thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện.

Nữ tu trước mặt này quyến rũ quá mức lộ liễu rồi.

Việc này một đứa trẻ ba tuổi cũng có thể làm được, nàng còn muốn hắn tự mình lên giường dạy cho nàng?

Quá phóng đãng!

"Muốn bản tôn dạy cho ngươi?" Hắn cười lạnh một tiếng, vươn tay ấn vào bụng dưới của nàng: "Bản tôn chỉ biết truyền ma khí vào đan điền của ngươi, biến ngươi thành một con ma vật không có lý trí."

Hắn đến quá gần, mái tóc đen dài trượt xuống má nàng, những ngón tay hắn ấn vào bụng nàng, cách một lớp vải, như thể kẹp chặt tử huyệt của nàng.

Thì Đồng ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.

Không thể không nói, đây là một gương mặt cực kỳ đẹp trai, cho dù ngẫu nhiên gặp được, nàng cũng sẽ đứng bất động nhìn chằm chằm vào hắn không chớp mắt, huống chi bây giờ hắn lại gần nàng trong gang tấc như vậy.

Tuy lời hắn nói có chút chua chát.

Nhưng Thì Đồng vẫn nổi cơn háo sắc, trái tim đập không thể kiểm soát được.

Thì Đồng nghĩ, nếu nàng là một người não tàn thì lúc này nàng chắc chắn nhào vào người mỹ nam này, sau đó ôm eo hắn, sau đó củi khô bốc lửa…aaa nghĩ là thấy kí©h thí©ɧ rồi.

Thật đáng tiếc nam nhân này là một đại ma đầu, trước mắt hắn vẫn còn nghi ngờ nàng, hắn có thể trở mặt gϊếŧ nàng bất cứ lúc nào.

Bầu không khí dần trở nên ái muội, xen lẫn một chút kỳ quái.

Bàn tay của Ma Tôn vẫn ấn vào vùng bụng mềm mại, hắn không nhận ra tư thế này có chút không thích hợp, hắn chỉ muốn nhìn xem nữ tu này rốt cuộc đang nghĩ cái gì.

Thì Đồng mở miệng, định chuẩn bị nói chuyện thì đã bị một giọng nam cứng rắn ngắt lời.

"Ma Tôn!" Không biết trong phòng xuất hiện sương mù màu đen từ khi nào, bên trong bao vây lấy một người không thể nhìn rõ khuôn mặt: "Thuộc hạ đã hỏi rõ ràng, lão tặc Khánh Phong kia đã bị thương nặng, đang bế quan chữa trị vết thương. Toàn bộ Thì gia đang chuẩn bị tiến vào Thần Nguyệt bí cảnh, ý đồ muốn nhổ lấy gốc cây Hộ Tâm Thảo ngàn năm mới có!"

"Tốt lắm." Ma Tôn lập tức đứng thẳng dậy, hắn quay đầu nhìn về phía sương đen, trong lòng bàn tay trống rỗng xuất hiện một gốc cây hình dạng giống linh thảo: "Không uổng công bản tôn tỉ mỉ vì lão tặc Khánh phong chuẩn bị gốc Phệ Tâm Thảo này, chỉ cần đợi Thần Nguyệt bí cảnh mở ra, âm thầm thay thế trước khi Thì gia lấy được Hộ Tâm Thảo."

"Vẫn là Ma Tôn có tầm nhìn xa trông rộng." Làn khói sương đen kia lên tiếng phụ họa, trong giọng nói đều chứa sự bội phục: "Lão tặc Khánh Phong đã trúng hỏa độc của Ma Tôn, chưa đầy nửa tháng nữa, ông ta sẽ bị hỏa độc mang theo ma khí công kích, thứ duy nhất có thể giảm bớt đau đớn chỉ có Hộ Tâm Thảo, nhưng lại bị ngài tráo đổi, cho dù ông ta không chết, sớm muộn gì cũng sẽ phát điên!"

Chủ nhân và tên thuộc hạ ở trong nhà người khác, lớn tiếng âm mưu gϊếŧ phụ thân ruột của Thì Đồng, quả thực làm nàng…làm nàng hưng phấn muốn tham gia.

"Vậy các ngươi định bao giờ ra tay?"

Nàng vừa lên tiếng, hai cặp mắt đều tập trung vào nàng.

"Ma Tôn, đây là đứa con gái của lão tặc Khánh Phong mà ngài mang về từ Phong Linh Nhai sao?"

"Ừm."

Ma khí tản ra, sinh vật sương đen không rõ nguồn gốc kia cũng đã hiện ra nguyên hình – là một nam tử Ma tộc có sừng, khuôn mặt thì trắng bệch.