Chương 24.3: Quầng thâm

Chín giờ tối, Cố Cẩn Nghiễn vẫn đang tăng ca, điện thoại bên cạnh vang lên, anh nhìn thoáng qua thì thấy là trợ lý gọi đến, nghĩ đến việc sắp xếp cho anh ta mấy ngày nay, Cố Cẩn Nghiễn vội vàng nhấn nút trả lời.

"Sếp Cố, cô Lâm định tìm blogger để tung ra tài liệu của Chu Hoài Bắc, nhưng đều bị từ chối." Vì lần trước Cố Cẩn Nghiễn đã yêu cầu anh ta phối hợp với Lâm Điềm để phản kích, còn phải đổ thêm dầu vào lửa khi cần thiết, nhưng tình huống như vậy làm anh ta nhất thời không biết phải làm thế nào.

"Tại sao lại từ chối? Bọn họ là người của nhà họ Chu?" Giọng điệu Cố Cẩn Nghiễn tràn đầy nghi hoặc.

"Trước đây có blogger tung tin về Chu Hoài Bắc, bị luật sư do anh ta thuê kiện đến táng gia bại sản. Thậm chí có nạn nhân chủ động bóc phốt nhưng cuối cùng vì áp lực của những người xung quanh, bọn họ lựa chọn chủ động hòa giải. Từ đó về sau không có ai dám động tới chuyện có liên quan đến Chu Hoài Bắc." Đây là chuyện trợ lý mới tìm hiểu được.

Lúc này Cố Cẩn Nghiễn mới nhớ ra luật sư của Diêm Thấm Văn rất giỏi, nghe nói công ty của anh ta vốn là do Diêm Thấm Văn đầu tư.

Sau mười lăm tuổi, anh hiếm khi chú ý đến những chuyện liên quan đến bọn họ, không ngờ bọn họ lại hoang đường đến mức này.

Trong mắt anh hiện lên vẻ lạnh lùng: "Có phần thưởng lớn ắt có người dũng cảm xuất hiện. Nhân tiện nói với bọn họ, đội luật sư của Cố thị sẽ giúp đỡ miễn phí cho bọn họ."

Sự việc này vốn là do anh gây ra, Lâm Điềm suýt chút nữa vì anh mà tai bay vạ gió, nếu cô muốn "báo đáp" bọn họ bằng cách này thì anh đương nhiên phải ủng hộ cô.

Lâm Điềm cảm thấy tâm trạng đêm nay của mình giống như đi tàu lượn siêu tốc, chợt thấp chợt cao, ngay lúc cô đang định từ bỏ để blogger tung tin thì những blogger mà cô liên hệ vừa rồi lại chủ động liên lạc với cô.

Cô hơi ngờ vực lý do những người này đột nhiên đổi ý, cuối cùng người vừa khuyên giải cô đã giải đáp thắc mắc cho cô.

【Thực sự không dám giấu giếm em gái, theo nguồn tin đáng tin cậy, nhà Chu Hoài Bắc sắp toang rồi, nếu như thế, tiền này ngu hay sao mà không kiếm. 】

【 Nhà Chu Hoài Bắc sắp toang? 】 Lâm Điềm hơi khó hiểu, cho dù nhà họ Chu muốn từ bỏ anh ta, bên nhà mẹ đẻ Diêm Thấm Văn chắc hẳn không thể làm như vậy.

【Đúng vậy, yên tâm, bọn chị có con đường chuyên nhận tin tức, hay là em đổi ý rồi? 】

【Tất nhiên là không, vậy chị có thể giới thiệu cho em mấy người sẵn sàng tiếp em được không?】

Đã muốn bóc phốt, vậy phải để tất cả mọi người nhìn thấy mới được.

Chị em kia là người thuộc phái hành động, trong thời gian ngắn đã tìm được vài người, thậm chí còn tri kỷ thành lập một nhóm, ngay khi Lâm Điềm cảm thấy ví của mình sắp thâm hụt, cô mới phát hiện báo giá của họ chỉ rẻ như giá bắp cải?

Bây giờ blogger rẻ như vậy sao, chẳng lẽ kiếp trước cô ở trong giới giải trí lạm phát?

【Chị em không thích vì quá đắt à? 】

Ngay lúc Lâm Điềm đang do dự thì trong nhóm lại có người gửi tin nhắn.

【Không, tại rẻ đến mức không thể tin được, lại nói mọi người có bao nhiên lượt theo dõi? 】 Lâm Điềm cẩn thận hỏi, chẳng lẽ vừa rồi cô nhìn nhầm số lượng?

Trong nhóm nhanh chóng nhắn tin số lượng lượt theo dõi tương ứng của mình, Lâm Điềm lại rơi vào trầm tư.

【 Là như thế này người chị em à, chúng tôi vô cùng căm ghét Chu Hoài Bắc, cái giá này chỉ là phí tượng trưng một chút thôi,

lần sau cô tìm chúng tôi sẽ không có cái giá này đâu. 】

【Vậy à, bây giờ tôi có cần đặt cọc trước cho mọi người không? 】

Lần này trợ lý của Cố Cẩn Nghiễn tùy ý những người khác trả lời, anh ta lau mồ hôi trên trán, lần sau ai nói cô Lâm không có đầu óc, anh ta sẽ là người đầu tiên liều với gã.

Anh ta suýt thì làm hỏng chuyện, nhưng cũng may anh ta thông minh, nếu không thì tiền thưởng sắp đến tay suýt bay mất.

Lâm Điềm ở đầu bên này ứng trước tiền đặt cọc, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói đến không phải cô may mắn mà do Chu Hoài Bắc làm quá nhiều chuyện ác.

Tuy nhiên, cô có chút tò mò về tin tức nhà Chu Hoài Bắc sắp toang là từ đâu tới, nhìn dáng vẻ thề thốt của bọn họ thì chắc chắn là sự thật.

Hóa ra không phải không báo, chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.

Trong đầu Lâm Điềm tưởng tượng ra một trăm cảnh tượng mấy người Chu Hoài Bắc trong ngày đính hôn, thật sự sảng khoái, cô mỉm cười chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Lâm Điềm suýt tưởng rằng chuyện xảy ra đêm qua chỉ là một giấc mơ, cho đến khi nhìn thấy lịch sử trò chuyện, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi đến phim trường, Lâm Điềm cảm thấy không khí đầy trong lành, ngay cả những âm thanh ồn ào thường ngày cũng trở nên đáng yêu lạ kỳ.

Cảm nhận được niềm vui của Lâm Điềm, Quý Vi không khỏi nhếch môi.

Khi kết thúc cảnh quay, Chung Viễn Thần nhìn Lâm Điềm đang mỉm cười, có hơi mê mang, vừa rồi Lâm Điềm mỉm cười với anh ta, anh ta không nhìn nhầm chứ?

Khi anh ta muốn xác nhận lại, mới nhận ra Lâm Điềm đã rời đi đến chỗ trợ lý của cô.

"Lâm Điềm, biểu hiện không tệ, đến lúc đó có lẽ trong mấy người thì cô là người đầu tiên đóng máy."

Ngô Chấn vui vẻ khen ngợi.

Mặc dù nhân vật này chỉ là nữ phụ, nhưng lại xuyên suốt cả cốt truyện, cảnh diễn không kém gì nam chính và nữ chính.

"Vậy mượn lời tốt lành của đạo diễn." Nụ cười trong mắt Lâm Điềm như tràn ra ngoài, quay phim xong cô có thể về nhà làm cá muối.

Hôm nay lại là một ngày kết thúc công việc sớm, lúc Lâm Điềm trở về nhà họ Cố mới năm giờ, Diệp Hi đang ở phòng khách cắm hoa.

Bên cạnh có thành phẩm bà đã cắm xong, Lâm Điềm lấy điện thoại ra chụp ảnh: "Mẹ, đẹp quá."

"Nếu thích có thể mang lên phòng con." Dạo này Diệp Hi đang lo hoa quá nhiều, thấy cô thích, bà nhanh chóng nhét bình hoa vào tay cô.

Nhìn bình hoa đột nhiên xuất hiện trong tay mình, Lâm Điềm dở khóc dở cười nhưng vẫn gật đầu: "Được, lát nữa con sẽ mang lên phòng."

Cô phát hiện từ khi đến lớp nghệ thuật cắm hoa, biểu cảm trên mặt Diệp Hi đã tươi tắn hơn trước mấy phần, cô vừa đưa hoa cho Diệp Hi, vừa thản nhiên hỏi: "Mẹ, các bạn học ở lớp nghệ thuật cắm hoa của mẹ cũng tiến bộ thần tốc như mẹ sao ạ?"

"Cũng không khác mấy, có điều giáo viên khen mẹ có năng khiếu không tệ." Diệp Hi nói lời này, trên mặt hiếm có lộ ra vẻ kiêu ngạo, đó là một loại kiêu ngạo vì được công nhận.

"Con cũng thấy thế, mẹ xem bây giờ mẹ kết hợp đẹp thế nào." Lâm Điềm tiếp tục nịnh nọt.

Nụ cười trên khóe môi Diệp Hi càng nở rộng: "Mẹ lại đăng ký lớp học thử một lớp làm gốm do bạn cùng lớp giới thiệu. Nếu không tệ mẹ sẽ tiếp tục đăng ký lớp học."

"Vậy có phải sau này con có thể uống nước từ cốc mẹ tự làm?" Trong giọng nói của Lâm Điềm tràn đầy chờ đợi, làm cho Diệp Hi còn có chút do dự lập tức hạ quyết tâm.

"Thế thì mẹ phải học tập chăm chỉ mới được."

Hai mẹ con sắp xếp đống hoa Diệp Hi mang về, Cố Minh Cẩm trong phòng sách mở cửa đi ra, đã đến thời gian ông ra vườn hoa hít thở.

Kể từ sau khi phẫu thuật, ông hết sức tuân thủ những thói quen làm việc và nghỉ ngơi này.

Diệp Hi cùng ông đi ra ngoài vườn hoa, Lâm Điềm nhân cơ hội ôm chiếc bình vừa rồi Diệp Hi kín đáo nhét cho cô về phòng của mình.

Khi đi ngang qua phòng Cố Cẩn Mặc, cô không khỏi dừng lại, hy vọng ngày mai anh ta sẽ không kén cá chọn canh.

Trong phòng có thêm hoa, cả căn phòng trở nên đầy sức sống, tâm trạng của Lâm Điềm lại vui vẻ theo, thậm chí cô còn vui vẻ ngân nga một giai điệu.

Chính cô cũng không ý thức được mình càng ngày càng thoải mái hơn khi ở nhà họ Cố.

Cố Cẩn Nghiễn còn chưa vào phòng khách đã nghe thấy Lâm Điềm ngâm nga điệu hát dân gian, toàn thân toát ra hơi thở vui vẻ.

Nghĩ tới chuyện tối qua, khóe miệng Cố Cẩn Nghiễn cũng nhếch lên.

Còn Cố Thi Dao ở phía sau anh vài bước, nghe thấy âm thanh của Lâm Điềm lại hơi khó hiểu,

vui vẻ vậy sao?

Khi tâm trạng tốt, mọi thứ đều tuyệt vời.

【Oa, hai ngày không gặp, anh cả càng ngày càng đẹp trai! 】

【Quầng thâm của cô cả hôm nay thật dễ thương. 】

Cố Thi Dao: ...Mấy ngày trước ai nói quầng thâm dưới mắt là hốc hác, ảnh hưởng đến nhan sắc? Hôm nay lại biến thành dễ thương?

Chỉ là mấy ngày nay cô chưa được nghỉ ngơi tốt mà thôi, ngay cả kem che khuyết điểm cũng không che được quầng thâm dưới mắt, cô ngước mắt nhìn Lâm Điềm, không khỏi sửng sốt. Giờ phút này cả người Lâm Điềm đều hiện ra sự vui vẻ, thì ra làm điều mình thích sẽ vui vẻ như vậy ư?

【Ấy, sao cô cả lại hơi mất mát rồi, đang lo lắng về công việc à? 】

Lâm Điềm nhìn chằm chằm Cố Thi Dao ở đầu bên kia, thấy cô quay người đi lên tầng mới dời mắt, đi đến chỗ Diệp Hi cắm hoa vừa rồi, ý cười trong mắt càng thêm đậm.

Cô có thể cảm nhận được trạng thái của Diệp Hi gần đây tốt hơn trước rất nhiều, thế nên cô hy vọng những ngày như vậy có thể kéo dài thêm một chút.

Tóc trên đầu Cố Minh Cẩm đã mọc dài ra, ông dự định sau tiệc sinh nhật của Cố Cẩn Nghiễn sẽ tổ chức tiệc.

Nhưng trước đó còn có tiệc đính hôn của hai nhà Chu và Mạnh, ông liếc nhìn Cố Thi Dao bên đó, nhẹ giọng nói: "Thi Dao, hai ngày nữa con đến dự lễ đính hôn của nhà họ Chu thay bố đi."

"Con ạ?" Cố Thi Dao hơi kinh ngạc, những lần trước như thế này, không phải Cố Minh Cẩm thì là Cố Cẩn Nghiễn tham dự, lần này lại bảo cô đi.

Cô chợt nhớ tới mối quan hệ giữa Chu Hoài Bắc và Cố Cẩn Nghiễn, còn có thư mời Cố Cẩn Nghiễn gửi đi lúc trước, thật sự không thích hợp để anh đi.

Cố Thi Dao hiểu rõ gật đầu: "Được, con biết rồi."

Nói xong, cô liếc nhìn Lâm Điềm, cô nhớ Lâm Điềm và con gái nhà họ Mạnh có quan hệ không tệ, có lẽ ngày đó cô sẽ đến đó.

Lâm Điềm không thể lĩnh hội được ý của Cố Thi Dao,

【Cô cả nhìn mình như vậy làm gì, chẳng lẽ muốn mình đi cùng cô ấy? 】

Cố Thi Dao vội vàng thu hồi ánh mắt, vừa rồi trong mắt cô có ý như vậy, sao cô lại không biết?

Để có trạng thái tốt nhất cho buổi quay quảng cáo ngày mai, Lâm Điềm quyết định đi ngủ sớm, mới hơn chín giờ cô đã nằm trên giường.

Nghĩ đến tính thích bắt bẻ, mỉa mai của Cố Cẩn Mặc, Lâm Điềm cố ý đến địa điểm quay sớm hơn nửa giờ, khi cô đến nơi thì đạo diễn Cố còn chưa đến.

Buổi quay chia làm hai ngày, hôm nay là ngoại cảnh, nhân viên công tác đã chuẩn bị sẵn hiện trường, bây giờ đợi Cố Cẩn Mặc tới là có thể bắt đầu công việc.

Khi Cố Cẩn Mặc đến, vẫn còn năm phút nữa mới đến giờ quay, Lâm Điềm thấy anh ta xụ mặt, trong lòng không khỏi lộp bộp.

【 Xong, hôm nay mình đυ.ng phải họng súng rồi? 】

【Vẻ mặt của anh ta là bị người ta mượn tiền nhưng không trả sao? 】

Ngay lúc cô đang suy đoán nguyên nhân tâm trạng Cố Cẩn Mặc không tốt, ánh mắt anh ta đột nhiên quét qua, Lâm Điềm nhanh chóng cúi đầu thành hình chim cút.

Cố Cẩn Mặc bị cô chọc tức bật cười, lúc nói xấu thì vui lắm, nhanh như vậy đã sợ rồi?

Anh ta nhéo mi tâm, tâm trạng của anh ta thật sự rất khó chịu, hai ngày nay anh ta đều ở nhà họ Tần, nghĩ đến những chuyện hỗn loạn kia khiến anh ta đau đầu.

Khi bắt đầu quay phim, dù là Lâm Điềm hay Cố Cẩn Mặc, cả hai đều nhanh chóng thay đổi biểu cảm, tuy đây là lần đầu tiên hai người hợp tác nhưng lại ăn ý đến bất ngờ.

Tất nhiên, tạo điều kiện cho sự ăn ý này, tất cả dựa vào dòng chữ lơ lửng trên đầu Lâm Điềm, Cố Cẩn Mặc nghĩ thầm, đây có tính là phát hiện ra một ưu điểm khác của cô không?

Bản thân Lâm Điềm cũng rất ngạc nhiên khi buổi quay phim lại diễn ra thuận lợi như vậy, kết thúc một ngày quay chụp, cô xoa xoa bắp chân hơi đau nhức, còn lại là cảnh quay trong nhà, xác định vào ngày kia, cũng tốt, vừa vặn ngay mai có thể nghỉ ngơi một chút.

Tại hiện trường quay phim, cả hai người đều tỏ vẻ không quen và khách sáo, cho dù đã từng lên hot search cùng nhau.

Sau khi quay phim xong, Lâm Điềm về thẳng căn hộ, ngày mai là lễ đính hôn của Mạnh Tĩnh Tuyền và Chu Hoài Bắc, Lâm Điềm tìm đến nhóm chat mới thành lập, gửi tất cả tài liệu mà Quý Vi đã tổng hợp gửi cho cô lần trước vào trong nhóm.