Chương 6: Đại huynh đệ, nói ra có lẽ ngươi không tin

Không thể xuống núi thì tính là cái yêu cầu quá đáng gì? Đối với một trạch nữ như Hạ Thanh Tâm mà nói, đây quả thực chính là thiên đường, nàng có thể nằm đến chết ở Vân Tê Cung.

Nàng hơi tưởng tượng đôi chút cuộc sống sau hôn nhân, kia chẳng phải là cuộc sống của quả phụ hào môn mà toàn bộ cõi mạng đều mong chờ hay sao?

Hạ Thanh Tâm lập tức vui vẻ chuẩn bị kết hôn, rốt cuộc trên người nàng mang theo dị thú, còn không có sức tự bảo vệ chính mình, liền tính là có thể chạy thì đã thế nào, những người khác vì đạt được Địa Nguyên Kim Tuỷ Thú, còn không phải đem nàng ăn sống.

Ngược lại kết hôn cùng nam chính Tạ Lan, ít nhất nàng còn có thể sống đến 1/3 cốt truyện nha.

Đây chính là một bộ truyện tu tiên, 1/3 cốt truyện, nam nữ chính đều đã ngược qua ngược lại rất nhiều lần, thời điểm nam nữ chính sắp đính hôn, nữ phụ pháo hôi Viên Uyển Nhu mới chết đi thoái vị, lúc ấy đã qua mấy chục năm.

Một người phổ thông, cả đời cũng chỉ có mấy chục năm, bốn bỏ năm lên còn chẳng phải tương đương với sống cả đời?

Hạ Thanh Tâm ngẫm lại, sau khi thành hôn nàng liền toạ ủng Vân Tê Cung, từ đây không phải là đã nằm ở trên nhân sinh đỉnh phong, trực tiếp tiến vào cuộc sống mà nàng theo đuổi cả đời trước - về hưu ư?

Trên đời làm gì có loại chuyện tốt như vậy?

Nên nàng tất nhiên phải kết hôn!

...

Thời điểm Tạ Hiên Hiên trở về, Hạ Thanh Tâm nằm ở trên tảng đá đều sắp đi ngủ rồi.

Tạ Hiên Hiên mang củi về sinh ra động tĩnh đem nàng đánh thức, Hạ Thanh Tâm lăn lộn một ngày còn nôn thốc nôn tháo, hiện tại nàng trông thấy con thỏ, mới phát hiện chính mình đã đói đến mức bụng dán lên sau lưng rồi.

Con thỏ đáng thương như vậy, lại ăn ngon như vậy...ực!

Hạ Thanh Tâm lau lau nước miếng bên khoé miệng, nhìn về phía đống củi, sau đó quay đầu liếc Tạ Hiên Hiên đang đi về phía mình.

- Ngươi nhóm lửa.

Tạ Hiên Hiên phân phó.

Hạ Thanh Tâm: ...

Đại huynh đệ, nói ra có lẽ ngươi không tin, ta thật chưa chắc có thể nhóm lửa á!

Tuy rằng thân thể của nàng có Hoả linh căn, nhưng mà Hạ Thanh Tâm dùng linh lực 10 lần, có 8 lần đều không nhạy.

Đây đương nhiên là do bị Địa Nguyên Kim Tủy Thú ảnh hưởng, nó chính là kim linh mạch, đặt ở trên người một đứa yếu gà như nàng, liền giống như một người ốm yếu bệnh tật mỗi ngày ăn nhân sâm, còn là nhân sâm ngàn năm, nàng không bị bổ đến nổ tan xác là tốt lắm rồi. Nào dám tuỳ tiện điều động linh lực?

Nhưng Tạ Hiên Hiên hiển nhiên không chịu buông tha cho nàng, cứ nhìn nàng chằm chằm, trong lòng Hạ Thanh Tâm mắng hắn một tiếng Lão Vương Bát Đản, vẫn chậm rì rì mà ngồi dậy.

Nàng biết, Tạ Hiên Hiên cũng không phải thật sự muốn nàng đốt lửa, mà muốn nhìn xem nàng đã dung hợp Địa Nguyên Kim Tủy Thú đến mức nào rồi.

Hạ Thanh Tâm chậm rãi đi tới bên đống củi, sau đó dự định triệu tập linh khí trong thân thể, thúc giục hoả linh căn của mình nhóm lửa.

Kết ấn trên tay nàng tuy không quá thuần thục, nhưng nàng vì làm bộ làm tịch còn hét to một câu.

- Hắc!

Không động tĩnh.

- Ha!

Không động tĩnh.

- Hoắc!

Lòng bàn tay của nàng theo tiếng mắng mà nhảy lên một ngọn lửa mỏng manh, nhưng mà nháy mắt liền tắt.

- Ai nha nha!

Đầu ngón tay của nàng bắn ra một tia lửa, sau đó liền im bặt.

Hạ Thanh Tâm chậm rãi quay đầu nhìn về phía Tạ Hiên Hiên, xấu hổ nói:

- Khoảng thời gian trước ta đột nhiên bị sét đánh, đầu óc giống như hỏng rồi, sau đó linh lực lúc thì linh lúc thì không linh, khả năng cao từ nay về sau sẽ không thể tu luyện...

Hạ Thanh Tâm cũng không nói dối, bên trong cốt truyện, thời điểm Địa Nguyên Kim Tủy Thú ký sinh, sẽ giống như một đạo thiên lôi trực tiếp bổ xuống Kim Vũ Tông, đem Viên Uyển Nhu đánh cho chết ngất.