Giờ phút này, tiểu tình lang Tạ Hiên Hiên đang nhặt củi ở cách đó không xa, tuỳ tiện túm lấy một nhánh cây vung lên, liền giống như mũi tên bén nhọn xuyên thấu thân thể con thỏ, con thỏ chạy vài bước liền ngã bịch xuống đất không giãy dụa.
Hạ Thanh Tâm ngồi ở trên tảng đá, hai tay chống cằm, cổ chân xoắn tới xoắn lui ở trên mặt đất, cả người thậm chí có chút thoải mái, dù sao nàng không nóng nảy, có rất nhiều người sốt ruột đâu. Trong miệng hừ hừ câu hát:
- Ai u, tiểu tình lang ngươi mạc sầu, cuộc đời này chỉ vì ngươi vãn tụ hồng...
Thời điểm trên đường chạy trốn, Hạ Thanh Tâm hơi cố gắng hồi ức cốt truyện một phen, đơn giản liền thích ứng trong mọi hoàn cảnh, dù sao rất nhanh sẽ có người tới cướp nàng.
Một người mang theo Địa Nguyên Kim Tủy Thú, nhưng tu vi lại thấp kém đến cực điểm, giống như đứa bé ôm trân bảo tuyệt thể đi bộ giữa phố phường náo nhiệt, ngoại trừ bị người lôi qua kéo lại thì còn có cách nào khác đâu?
Tính đến hôm nay là ngày thứ ba Hạ Thanh Tâm xuyên qua, ngày đầu tiên nàng xuyên qua đã bị báo là tông chủ Vân Tê Cung Tạ Lan muốn cưới nàng.
Nội tâm Hạ Thanh Tâm ngay từ đầu còn có chút rối rắm.
Mọi người đều biết, nguyên tắc bảo mệnh của pháo hôi chính là cực lực rời xa nam nữ chính.
Nhưng Tạ Lan không làm chuyện vô nghĩa, tại chỗ lấy ra một cái ngọc lưu ảnh, vung tay lên, cảnh tượng bên trong giống như hình chiếu 3D hiện ra ở trước mặt Hạ Thanh Tâm.
Tạ Lan có một cái tông môn toạ lạc ở trên một toà linh sơn khổng lồ gọi là Vân Tê Cung.
Hoàn cảnh tương đối ma huyễn, thác nước chảy xuống từ trên chân trời, tiên hạc làm bạn bay múa, họa đống điêu lương, phi các lưu đan, Hạ Thanh Tâm chỉ có chơi game tiên hiệp mới thấy qua hình ảnh huyền ảo như vậy.
Sân sau còn đặc biệt nuôi rất nhiều linh thú, khắp núi đầy đồi sinh trưởng tiên thảo linh thực, tu sĩ mặc áo trắng xanh bay lượn trên trời, làm cho nàng cảm thấy như đang ở tiên thành.
Kim Vũ Tông mà Hạ Thanh Tâm xuyên qua tương đối nghèo túng, chẳng khác nào một cái phòng tổng thống ở khách sạn năm sao và nhà nghỉ 20 tệ một đêm như thế.
Lúc ấy, tông chủ Kim Vũ Tông cũng nhìn mà trợn mắt há mồm, tám phần mười là cả đời chưa thấy qua cái loại coi tiền như rác kiểu này, cả gan đưa ra rất nhiều yêu cầu vô lý, chỉ là linh thạch sính lễ liền đủ để cho Kim Vũ Tông tiêu hao mấy năm.
Nhưng mà Tạ Lan dĩ nhiên đáp ứng tất cả, hơn nữa không chút do dự nào mà đáp ứng, phảng phất Hạ Thanh Tâm là một vị mỹ nhân quốc sắc thiên hương, chậm một giây liền sẽ bị người khác cướp mất như vậy.
Trên thực tế, Hạ Thanh Tâm đương nhiên biết, đối phương muốn cũng không phải là chính nàng, mà là con Địa Nguyên Kim Tủy Thú tạm thời chưa thể tách ra ở trong người nàng.
Hơn nữa, Tạ Lan đương trường chỉ đưa ra một yêu cầu, chính là yêu cầu sau khi Hạ Thanh Tâm thành hôn liền không được rời đi Vân Tê Cung.
Điều đó nàng cũng hiểu được, sợ nàng mang theo Địa Nguyên Kim Tủy Thú rơi vào trong tay kẻ cắp, hoặc bị Ma tộc chộp tới.
Hắn còn nói chỉ cần Hạ Thanh Tâm ngoan ngoãn nghe lời, tất cả mọi thứ ở trong Vân Tê Cung đều tuỳ nàng hưởng dụng.
Hạ Thanh Tâm lúc ấy liền tâm động.
Nàng nhìn thấy Vân Tê Cung đẹp như tiên cảnh, chà chà, biệt thự xa hoa!
Nhìn thấy mấy ngàn con linh thú nuôi ở sau hậu viện, chà chà, siêu xe!
Nghĩ tới đã có một đứa "con riêng" hơn trăm tuổi, chà chà, không cần đẻ, khỏi cần nuôi!
Rốt cuộc nam chính là không có khả năng động phòng với nữ phụ pháo hôi như nàng, cho nên bọn họ chỉ là đám cưới hình thức mà thôi.
Có phòng, có xe, địa vị siêu mạnh, có sẵn con cái... vì thế, nàng trực tiếp đồng ý hết thảy điều kiện của hắn.
Trời má, loại yêu cầu tuyệt vời như thế, cả đời nàng chưa bao giờ nghe qua nha!