Chương 10

Màn sương đen mang tính biểu tượng này – là Hư Uyên.

Nàng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng từ trên giường ngồi dậy, có cảm giác như đã sống sót sau tai nạn, Hư Uyên lão tổ không gϊếŧ nàng, nàng vẫn còn sống.

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.

Thư Điềm Điềm cảnh giác dựng lỗ tai lên, ôm chặt lấy hòm thuốc, còn chưa kịp chờ nàng phản ứng liền nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đẩy cửa bước vào.

Trong tay còn cầm theo vài thứ, đặt ở trên chiếc bàn cạnh nàng, cười với nàng, giọng nói bị đè ép tới cực thấp: “Cô nương mới tới nơi này sao?”

Thư Điềm Điềm không dám buông lỏng cảnh giác, bất động thanh sắc lui về phía sau một bước.

Người phụ nữ không hề bận tâm đến thái độ của nàng, cười giới thiệu. Giọng nói vẫn rất thấp, đại khái là sợ âm thanh sẽ bị lọt ra ngoài, còn cố ý đóng cửa sổ lại.

Thư Điềm Điềm lúc này mới hiểu tại sao nàng lại có thể sống sót – là bởi vì nàng là y tu.

Nàng đánh bậy đánh bạ, thế mà lại nói đúng từ ngữ mấu chốt.

Nơi này của Thư Điềm Điềm đã ở rất gần với trung tâm Hư Uyên.

Ba tòa thành của Hư Uyên cùng tồn tại, mỗi một tòa thành đều có một vị tà tu hợp thể cai quản. Ở đâu có người thì ở đó có giang hồ, ở Hư Uyên cũng có gia tộc, môn phái, chỉ là số lượng tán tu nhiều hơn một chút, nhưng đều cúi đầu xưng thần với ba thành.

Tuy nhiên bên ngoài ba thành trì này còn có một ranh giới độc lập với Hư Uyên – Hắc Cốc.

Sương mù đen ở Hư Uyên che lấp bầu trời, càng tới gần trung tâm đỉnh núi càng đặc, khi đến chỗ sơn cốc này nó đã dày đặc đến mức tối tăm, cho nên nó được đặt tên là Hắc Cốc.

Hàng năm có vô số y tu bị bắt tới Hắc Cốc đưa cho lão tổ đại ma đầu kia, dù sao thì điều kiện ở Hư Uyên cũng có hạn, y tu ở đây vô cùng quý giá.

Thư Điềm Điềm nghĩ thầm, hẳn là bắt tới đây chữa bệnh cho Hư Uyên lão tổ, dù sao thì thần hồn của lão tổ cũng bị tổn thương, kinh mạch vỡ vụn, vừa nhìn liền biết là bệnh cũ, bắt một đám y tu tới cũng rất hợp lý.

Chỉ là... Thư Điềm Đềm không phải bị người khác đưa tới đây, mà là bị Hư Uyên lão tổ xách tới, nhưng, nhìn dáng vẻ của người này hẳn là không biết chuyện.

Người phụ nữ đột nhiên cười hỏi: “Nghe nói ở bên ngoài Hư Uyên, hôm nay có một tên tà tu nguyên anh bắt một lô đỉnh trở về, cũng là y tu giống ngươi, ngươi có biết nàng không?”