Chương 24

Sở Chấn thấy tình huống bế tắc, cuối cùng cũng hết hy vọng, ông lấy lòng nhìn Sở Ngâm Nhiên: “Ngâm Ngâm à, con có thể đặt bó bách hợp này trước mộ mẹ con giúp ba không?” Trông ông hoàn toàn không có chút khí phách của một bá tổng mà giống liếʍ cẩu hơn. Liếʍ cẩu liếʍ cẩu, liếʍ đến cùng chỉ còn lại hai bàn tay trắng.

Sở Ngâm Nhiên không có cảm giác gì với dáng vẻ này của ông mà đi theo y hướng phát triển của nguyên tác.

Tiếp theo Sở Chấn sẽ vì tâm lý chịu đả kích quá lớn mà thân thể ngày càng chuyển biến xấu. Chắc chỉ sống được thêm vài năm nhưng Sở Ngâm Nhiên lại không sinh ra một chút đồng tình nào với ông.

Tự làm bậy, không thể sống, kẻ muốn tìm chết thì mười con ngựa kéo cũng không kéo nổi.

“Mấy năm nay mẹ bệnh rất nhiều, sau đó còn bị dị ứng phấn hoa nên bà ấy đã sớm không còn thích hoa bách hợp nữa rồi.” Vật đổi sao dời, rất nhiều chuyện đều đã thay đổi, trên đời chắc không tồn tại chuyện gì vĩnh hằng, tình yêu vậy, tình thâm cũng vậy.

“Còn đứng đây nữa sẽ không kịp mất, các anh, chúng ta xuất phát đi?” Hai mắt Sở Ngâm Nhiên sưng đỏ, gương mặt trắng nón và chiếc mũi hồng hồng, thoạt nhìn rất giống năm người anh. Cuối cùng anh cả mở miệng trước: “Ngâm Ngâm, chuẩn bị xong thì xuất phát đi.”

Sở Du Nhiên và Sở Chấn bị ném một bên, Sở Du Nhiên đi qua đỡ thân mình lung lay sắp đổ của Sở Chấn nhưng Sở Chấn đẩy tay Sở Du Nhiên ra, vô năng cuồng nộ, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đám con trai con gái mình đi ra khỏi cửa.

“Ngâm Ngâm, anh đã đặt làm một chiếc bánh kem ở làng Ngự Phức cho mẹ, lấy nữa chúng ta thuận đường đi lấy.” Sở Khanh Ca giống như cố ý muốn đền bù cho Sở Ngâm Nhiên vì trước đây đã lãnh đạm với cô nên dẫn đầu đưa cành ô liu ra, muốn phá băng.

Trong nguyên tác, bọn họ cơ bản còn chưa kịp nói ra việc đặt bánh kem thì đã phải tham gia vào cuộc cãi vã của hai chị em.

Hiện giờ trong lòng Sở Ngâm Nhiên có chút phức tạp, cô cảm nhận được hai luồng cảm xúc. Một thuộc về chính cô, đó là cảm giác không cho là đúng, một cái khác là cảm giác cảm động khi được quan tâm do nguyên tác ảnh hưởng.

Trong mạch truyện gốc, chỉ cần các anh trai đối xử tốt với Sở Ngâm Nhiên một chút thôi thì cô ấy cũng sẽ cảm động đến mức rơi lệ. Nhưng sau đó lại phát hiện các anh trai đối với Sở Du Nhiên còn tốt hơn thì cô ấy sẽ phát cuồng vì ghen ghét, từ đó ngã vào vòng tuần hoàn ác tính.

“Mẹ chắc chắn sẽ rất vui, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà thì mẹ luôn nhớ hương vị bánh kem của làng Phức Ngự.” Lời này hơn nửa là nói dối, lúc Tân Nhã còn chưa chết tâm thì có lẽ bà sẽ nghĩ đến sinh hoạt thoải mái trước kia nhưng sau khi bị bệnh tật hành hạ đến hết hi vọng thì bà làm gì còn sức để ăn bánh kem chứ?