Chương 39

Có vẻ như điều hữu ích duy nhất là lá thư này.

Tu La nghĩ đến hung thủ, rốt cuộc là lợi ích gì mà khiến hắn gϊếŧ một nữ tử vô tội? Một nữ tử sắp bước vào cửa hôn nhân, cuộc sống tràn đầy khát vọng như vậy đột nhiên bị hủy hoại tất cả bởi một người nào đó.

Vì thế Phạm Thị đã tự sát sau khi bị làm nhục.

“Tỷ?” Ngoài cửa, Tụ Tụ đang nhẹ nhàng gõ cửa.

“Sao vậy, có chuyện gì à?” Tu La đi tới mở cửa.

Tụ Tụ mím chặt môi, nhưng vẫn không nhịn được, vui vẻ cười nói: “Tỷ, chúng ta có tiền rồi!”

Đối với Tu La, Tụ Tụ vui vẻ là chuyện quan trọng nhất trên đời này. Nàng kéo Tụ Tụ vào phòng ngủ: “Muội giấu ở đâu? Dưới gầm giường?”

Tụ Tụ gật đầu, đi vào phòng chỉ vào bên giường: “Ở bên trong, mấy cái rương xếp chồng.” Nàng ấy ngồi xuống giường, vỗ vỗ thành giường: “Sau này chúng ta sẽ là người có tiền.”

Trên mặt thiếu nữ tràn đầy vui sướиɠ, rõ ràng là ngồi ở trên giường, nhưng lại có cảm giác như đang ngồi trên ngai vàng. Tu La tủm tỉm cười dựa vào cửa, cảm thấy đây là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.

“Đáng tiếc, ngày mai muội phải dọn những thứ này ra ngoài.

“Tại sao?”

“Vì vì từ ngày mai trở đi muội sẽ ở nhà của Tần nhị thúc.”

“Ngày mai đến nhà của Tần nhị thúc, đưa Nhị thẩm năm trăm đồng, nói là tặng Nhị thẩm tiền trang sức.”

......................

Xe bò của Tần gia đến đón Tụ Tụ trước lúc bình minh, Tiểu Niên giúp mang những thứ có giá trị chất lên xe bò.

Xe bò chở Tụ Tụ lưu luyến không rời đến Tần gia, Tu La và Tiểu Niên đi bộ đến nha môn.

Tính cách của Tiểu Niên khá nhút nhát, nói chuyện với người khác chưa nói gì mà tai đã đỏ bừng.

“Tiểu Ngũ tỷ, hai chúng ta đi nông thôn có thể thành công không?”

Tu La liếc nhìn thiếu niên nhút nhát: “Sợ cái gì? binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.”

Tiểu Niên không ngờ Tu La kiêu ngạo như vậy, cậu ta nhất thời kích động: “Tiểu Ngũ tỷ không sợ, Tiểu Niên cũng không sợ.” Sau đó cậu ta nghi ngờ nhìn Tu La:

“Tiểu Ngũ tỷ, bình thường đệ chưa bao giờ thấy tỷ mạnh mẽ như vậy! Nghe nói ngay cả mặt mũi của Triệu huyện úy tỷ cũng dám giẫm lên?”

“Đó không gọi là giẫm lên, đó gọi lời ngay lẽ thẳng!” Tu La dẫn Tiểu Niên từ cửa phụ vào phòng sai dịch của nha môn.

Thấy Tu La đến, mấy nha dịch ngày hôm qua nhận được tiền đi tới.

“Nhà huynh ở trong thôn, nếu có việc chỉ cần đến nhà huynh nói một tiếng.”