Lúc trước Yến Thành Trạch đúng là có nghe nói pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên có tác dụng trấn an chứng rối loạn pheromone của Yến Trì, mà Yến Trì cũng tỏ vẻ xác thật ở cùng một chỗ với anh rất thoải mái, cho nên ông mới nghĩ hết nghĩ mọi cách tác hợp liên hôn lần này.
Nhưng mà hiện tại, pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên cũng không có giúp ích được gì cho chứng bệnh của Yến Trì?
Bây giờ Yến Thành Trạch tạm thời cũng không rõ ràng lắm vấn đề trong đó, việc cấp bách vẫn là bệnh của Yến Trì.
Yến Trì biết bệnh này khó chịu, không ngờ lại khó chịu như vậy. Cảm giác như có người bóp lấy yết hầu của cậu, khó chịu thở không nổi, ngay khi cậu cảm giác muốn chạy về kiếp thứ ba, một hương vị tươi mát thơm ngọt truyền tới.
Hô hấp của cậu ở dưới hương vị tươi mát thơm ngọt dần dần thả lỏng, không cần máy thở cũng có thể hô hấp bình thường.
Cậu… vậy mà từ từ khỏe lại.
Vốn dĩ pheromone trong thân thể cậu đang náo loạn ở dưới hương vị kia dần dần được trấn an, đã không còn bị pheromone quấy nhiễu, hô hấp của cậu cũng trở nên bình thường.
Yến Yểu có chút nói lắp nói: “Anh ơi, anh đã khỏe hơn rồi hả?”
Trước kia Yến Trì vừa phát bệnh, phải ở trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU hai ngày mới coi như khỏe hơn chút, bọn họ vừa mới chuẩn bị đưa cậu đến bệnh viện, kết quả không nghĩ tới cậu vậy mà tự khỏi hẳn?
Đây tuyệt đối là chuyện chưa từng có trước đây, Yến Thành Trạch và Yến Yểu đồng thời kinh ngạc, lại rất tò mò đây rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên có tác dụng?
Ngay khi hai người bọn họ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, một pheromone cường đại thuộc về Alpha giống như nghiền ép tập kích tới, ở đây số lượng giới tính AO đều cảm nhận được pheromone này đang áp bách, duy chỉ có một mình Yến Trì, chỉ cảm thấy cả người thoải mái.
Dưới tình huống bình thường, người có giới tính AO cũng sẽ không để cho pheromone tùy ý lộ ra, đều sẽ tiêm thuốc ngăn cách tương ứng, không cho pheromone của mình bay loạn khắp nơi..
Mà hiện tại trong phòng mùi pheromone nồng đậm thuộc về Alpha làm cho người ta không thở nổi, mọi người đồng thời che ngực lại, nhìn về một góc ở chỗ không bắt mắt, một người đàn ông đang ngồi ở trên xe lăn.
Hoắc Ngạn Lễ.
Hoắc Ngạn Lễ là tồn tại được giữ kín như bưng của nhà họ Hoắc, nhưng mà xác thật đúng là chú nhỏ của Hoắc Cảnh Nhiên, cho nên lần đính hôn này, anh cũng tới.
Chẳng qua anh ngồi xe lăn, lại không thích lên tiếng, mới đầu Yến Thành Trạch còn chú ý anh vài lần, sau đó cũng không có chú ý nữa.
Kết quả không ngờ tới vậy mà dưới tình huống như vậy bất ngờ không kịp đề phòng đến kỳ nhạy cảm.
Kỳ nhạy cảm của Alpha rất khó chịu, thông thường đều phải tiêm thuốc ngăn cách trước sau đó tự nhốt mình ở trong phòng hoặc là đến phòng bệnh chuyên dụng của bệnh viện, hoặc là kết hợp với Omega.
Chẳng qua kỳ nhạy cảm của Hoắc Ngạn Lễ tới quá đột ngột, dưới tình huống tất cả mọi người không có phòng bị, pheromone của anh giống như dời núi lấp biển đánh tới, khiến mọi người trở tay không kịp.
Mà anh ở trên xe lăn cũng không dễ chịu.
Anh đã tiến vào kỳ nhạy cảm, thân thể dần dần nóng bừng lên, nhưng mà anh ngồi ở trên xe lăn, không có một ai tới giúp anh.
Đúng lúc này, một người bệnh vốn dĩ đang nằm ở trên giường lại xuống giường, đi tới bên cạnh anh, cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, trấn an nói: “Tôi đưa anh tới chỗ an toàn.”
Alpha trong kỳ nhạy cảm dễ làm tổn thương người khác, không ai nguyện ý muốn tiếp cận Alpha trong kỳ nhạy cảm, trừ khi bạn rất quan tâm đến anh.
Hoắc Ngạn Lễ nheo đôi mắt nguy hiểm lại, lý trí còn sót lại đang tự hỏi vì sao cậu lại giúp anh.
Nhưng mà anh cũng không có suy tư ra đầu mối, Yến Trì đã đẩy anh vào trong phòng.
Pheromone của Hoắc Ngạn Lễ là vị chanh, Yến Trì ngửi ra, chỉ là lần này thân thể của cậu không xuất hiện cảm giác khó chịu, ngược lại cảm thấy cả người thoải mái.
Cậu phát hiện, cậu không có dị ứng với pheromone của vị ông chú tàn tật này!
Nhận thức này làm cho cậu quá mức hưng phấn, mà xem nhẹ một Alpha tính nguy hiểm của một Alpha tiến vào kỳ nhạy cảm.
“Cậu, mau rời đi.” Hoắc Ngạn Lễ rốt cuộc cũng lên tiếng.
Giọng nói anh khàn khàn thâm trầm, bởi vì đang ở trong kỳ nhạy cảm, lúc nói ba chữ này, đã vô cùng gian nan.
Nhưng mà Yến Trì cũng không có lập tức rời đi, mà lại cúi người xuống, cẩn thận quan sát anh.
ông chú ngồi xe lăn này, đi vào nhà họ Yến với Hoắc Cảnh Nhiên, nhưng cảm giác tồn tại của anh còn không rõ bằng xe lăn của anh.
Nhưng mà nếu như cẩn thận quan sát một chút, sẽ phát hiện giá trị nhan sắc của anh không thua Hoắc Cảnh Nhiên, có thể là bởi vì nguyên nhân đã lâu không ra khỏi cửa, sắc mặt của anh hơi có chút tái nhợt, chỉ nhìn mặt mà nói, đại khái chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng mà cách ăn mặc của anh hơi có vẻ già dặn, nhìn càng giống như người cùng lứa với Yến Thành Trạch, cho nên Yến Trì vừa mới gặp đã định nghĩa anh là ông chú.
Định lực của ông chú cực kỳ tốt, cho dù đã tiến vào kỳ nhạy cảm, anh cũng kiên cường đáng sợ, chẳng lẽ bởi vì ngồi xe lăn?
Yến Trì thật sự ỷ vào việc đối phương là người tàn tật, mới dám trắng trợn táo bạo ở chung một phòng với anh như vậy, rốt cuộc AO sống chung rất nguy hiểm, huống chi anh còn đang ở trong kỳ nhạy cảm.
Sau khi cậu quan sát xong, cảm thấy mình phải cứu vãn hình tượng một chút, làm chút gì đó.
“Có phải anh rất khó chịu hay không?”