Chương 1.2: Hoắc Cảnh Nhiên

Địch Tử Bình?

Yến Trì nhớ rõ tên này, đây chính là một tên pháo hôi đáng ghét, không hài lòng để nguyên chủ gả cho Hoắc Cảnh Nhiên, sau đó ghen ghét khiến cho cậu tế bào phân ly, xử lý nguyên chủ.

Đương nhiên, hắn ta cũng không phải vai chính thụ, hắn ta là một tên pháo hôi sống nhiều hơn nguyên chủ hai trăm chữ.

“Không được, em không thể ngăn cản hắn ta.”

Yến Trì nghĩ, nếu Địch Tử Bình phá hủy chuyện liên hôn, vậy có phải cậu sẽ được sống lâu hơn một chút không?

Cái bệnh này của cậu, cứ để sau rồi tính.

“Vì sao chứ? Không phải anh nhất định muốn gả cho Hoắc Cảnh Nhiên sao?”

“Anh không thích anh ta nữa, được chưa?”

“Không được, cho dù không thích nữa, anh cũng phải gả cho Hoắc Cảnh Nhiên.” Ở chuyện này, cậu ta phá lệ kiên trì.

Yến Trì không còn lời nào để nói, giống như gả cho Hoắc Cảnh Nhiên trở thành một chuyện nhất định phải làm.

Yến Yểu quá cố chấp, Yến Trì cũng không có biện pháp nào khác, bây giờ cậu không thể lo được thân mình, chỉ sợ chính mình còn chưa chạy ra khỏi cửa, liền ngỏm củ tỏi giữa đường rồi.

Không có cách nào, cậu chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi ba ngày sau Hoắc Cảnh Nhiên đến đây.

*

Ba ngày sau.

Hoắc Cảnh Nhiên cũng không phải tới một mình, đi theo tới còn có không ít thân thích nhà họ Hoắc, rốt cuộc thì Hoắc Cảnh Nhiên cũng là người trẻ tuổi có tiềm lực của nhà họ, cho nên hắn đính hôn, tất nhiên trưởng bối cũng muốn tới tham dự.

Yến Trì che chính mình kín mít mới bước ra, bởi vì nguyên nhân thân thể cậu, nhà họ Hoắc đều nhượng bộ đến nhà họ Yến tổ chức lễ đính hôn, Yến Trì không lộ mặt cũng không tốt lắm.

Hơn nữa Yến Trì cũng kiên trì nghĩ được, cậu chính là muốn xác nhận một chút, có phải pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên có tác dụng đối với cậu hay không.

Hoắc Cảnh Nhiên sinh ra với khuôn mặt của nam chính, mày kiếm mắt sáng, cao 1m88, toàn thân đều lộ ra khí thế: ông đây chính là nam chính.

Lý tính của Yến Trì đánh giá trong lòng một phen, nếu cậu không phải Yến Trì, nếu Yến Trì sẽ không bị chỉnh đến chết, cậu vẫn sẽ rất vui lòng mà gả cho hắn.

Trong lúc cậu đang đánh giá Hoắc Cảnh Nhiên, Hoắc Cảnh Nhiên cũng đang nhìn cậu.

Yến Trì này đòi sống đòi chết muốn gả cho hắn, thậm chí không tiếc để ba cậu đầu tư sáu trăm triệu tới thúc đẩy việc liên hôn này.

Hắn nhướng mi, trong mắt mang theo sự khinh miệt.

Hắn tất nhiên không thích kiểu người vội vàng muốn gả cho hắn như vậy, một Alpha có gen kiểm tra đo lường cao tới 95 như hắn, có rất nhiều Omega muốn gả cho hắn.

Mà sở dĩ hắn đồng ý kết hôn với Yến Trì, tất nhiên là bởi vì……

Hắn cong môi.

Nở nụ cười, chào hỏi một tiếng với Yến Trì: “Tiểu Trì.”

Yến Trì nhíu mày, vai chính công này có vẻ tự luyến à nha.

Nhưng mà chuyện này cũng phù hợp với giả thiết của hắn trong tiểu thuyết, rốt cuộc hắn cũng chính là tra công, bằng không cậu cũng sẽ không tuyệt vọng chờ chết như vậy, bởi vì ngoại trừ Địch Tử Bình, còn có hàng nghìn pháo hôi muốn hy sinh vì hắn, đi theo bên cạnh Hoắc Cảnh Nhiên, bất cứ lúc nào cũng muốn được hắn làm đến chết.

Chỉ là hiện tại chuyện đính hôn đã là lửa sém lông mày, cậu lúc này càng muốn biết pheromone của hắn rốt cuộc có thể trị được bệnh của cậu hay không.

Cậu ngoắc ngoắc ngón tay với Hoắc Cảnh Nhiên, ý bảo hắn tới gần một chút.

Hoắc Cảnh Nhiên khóe môi khẽ cười, trong mắt không thể che dấu được sự châm chọc, nhưng làm trò trước mặt các nhân vật lớn, hắn vẫn rất nguyện ý diễn kịch.

Hắn dịch sát vào, vốn tưởng rằng cậu muốn làm gì hắn, kết quả Yến Trì lại nói: “Anh có thể phóng thích một chút pheromone được không?”

Cái gì?

Hoắc Cảnh Nhiên nhíu mày lại, đây là yêu cầu kỳ quái gì thế này?

Là một Alpha thì không thể tùy ý phóng thích pheromone, như vậy khả năng sẽ kí©h thí©ɧ đến Omega khác tiến vào kỳ phát tình, mà lá gan của Yến Trì này cũng quá lớn rồi, thế mà lại làm trò trước mặt các trưởng bối, muốn hắn phóng thích pheromone?

Nhưng Yến Trì cũng không cảm thấy hành vi của mình có gì sai, hiện tại cậu chỉ muốn cảm thụ một chút rốt cuộc pheromone của hắn có công hiệu thần kỳ như vậy hay không.

Cậu dịch lại gần một chút.

Mặt khác trưởng bối nhìn hai người trẻ tuổi bọn họ dựa gần như vậy, cho rằng hai người bọn họ bồi dưỡng cảm tình rất thuận lợi, tiếp tục vui sướиɠ nói chuyện hạng mục sáu trăm triệu.

Mà đúng lúc này, Yến Trì vậy mà lại phát bệnh.

Yến Trì vừa mới kề sát bên người Hoắc Cảnh Nhiên, muốn xem pheromone trên người hắn có như lời người ta nói, có thể trấn an sự rối loạn của pheromone trong cơ thể cậu hay không, kết quả mới vừa ngửi được một chút pheromone tiết ra từ trên người hắn, cậu lập tức phát bệnh.

Cậu ngã trên mặt đất, hô hấp dồn dập, khó thở như bệnh suyễn, Yến Yểu bấy giờ mới phản ứng lại, lấy thuốc cùng dụng cụ hô hấp cho cậu.

Yến Thành Trạch lo âu nói: “Sao lại thế này?”

Ông nhìn về phía Hoắc Cảnh Nhiên, Hoắc Cảnh Nhiên lại không biết chuyện gì hết, Yến Trì vừa rồi mới đến gần hắn, kết quả liền như vậy.

“Cảnh Nhiên, mau dùng pheromone của cháu trấn an thằng bé một chút.” Yến Thành Trạch bất chấp thất lễ, nói lời cầu cứu với Hoắc Cảnh Nhiên, Hoắc Cảnh Nhiên đã là con rể của nhà họ Yến bọn họ, liền có thể quang minh chính đại để hắn hỗ trợ trấn an sự hỗn loạn của pheromone trong cơ thể Yến Trì.

Mà Yến Trì đang cầm dụng cụ dưỡng khí lại là ngăn cản nói: “Ba, pheromone của anh ta không được.”