Chương 9.1

Thằng nhóc Yến Trì này, có một loại ma lực đặc biệt.

Rõ ràng mình còn lo lắng cho cậu bị đánh, lại có thể dũng cảm đứng ra, bảo vệ anh ở phía sau.

Đây là sau hai mươi tám năm qua, lần đầu tiên có người che chở anh như vậy.

Cảm giác được bảo vệ cũng không tệ.

Cằm anh bị bóp đỏ bừng, đôi mắt Hoắc Ngạn Lễ thâm sâu, nhẹ giọng nói: "Tôi sẽ báo thù cho cậu.”

Yến Trì không để ở trong lòng, Hoắc Ngạn Lễ hiện tại ngồi trên xe lăn, không có năng lực hành động gì, có thể báo thù gì cho cậu?

“Chuyện nhỏ thôi, không cần quá để ý, chúng ta đi xem phim đi?”

Hoắc Ngạn Lễ: “Ư.”

Biết rõ cậu không để ở trong lòng, nhưng mà anh thì không.

Trong rạp chiếu phim, người chờ vào trong rạp tương đối nhiều, Yến Trì sợ Hoắc Ngạn Lễ bị chen lấn, cẩn thận từng li từng tí đẩy anh đi.

Mãi cho đến bên trong rạp chiếu phim, Hoắc Ngạn Lễ đều được cậu bảo vệ rất tốt, trong bóng tối, vẻ mặt Hoắc Ngạn Lễ khó lường.

“Tôi có thể gọi anh là A Lễ chứ?”

Trong lòng Yến Trì một mực gọi người ta là ông chú, nhưng cũng không thể kết hôn còn gọi như vậy, không phải sẽ có khoảng cách thế hệ sao?

Nhưng mà, với tuổi tác của cậu, cũng thật sự không thể dễ kêu Ngạn Lễ như vậy, cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có A Lễ xưng hô này, vừa sẽ không có khoảng cách thế hệ, cũng sẽ không có vẻ hai người tương đối xa lạ.

Hoắc Ngạn Lễ không có quá nhiều chấp niệm với việc xưng hô, “Ừ” một tiếng.

Thằng nhóc kia lại nói: “Anh có thể gọi tôi là Tiểu Trì.”

Hoắc Ngạn Lễ rất biết nghe lời: “Tiểu Trì.”

Yến Trì hưng phấn một chút, dấu hiệu tiến thêm một bước của quan hệ chính là bắt đầu từ xưng hô.

Chẳng qua phim lập tức mở màn, Yến Trì không lại tìm hắn nói thêm gì nữa, nhận thức của cậu đối với Hoắc Ngạn Lễ phần lớn đến từ tư liệu mình thu thập được, đại đa số đều là đồ vật trước kia của hắn, con người luôn thay đổi, cậu muốn tự mình tìm hiểu hắn một chút, sau đó đúng bệnh hốt thuốc.

Bộ phim là một bộ phim nổi tiếng được điểm đánh giá cao, Yến Trì trước kia có bệnh tim, không thể xem phim hơi kí©h thí©ɧ một chút, nhưng mà con người càng không chiếm được thứ gì, lại càng muốn, hiện tại không có bệnh tim quấy nhiễu, cậu rốt cục có thể xem phim kí©h thí©ɧ.

Có chút bất đồng với phỏng đoán về Hoắc Ngạn Lễ, hắn cũng không có giống như lời Tiêu Nhiên nói, nhìn thấy chỗ khủng bố chui vào trong ngực cậu, cậu nhìn thấy địa phương khủng bố ngược lại càng kích động, lúc vừa mới bắt đầu, còn có thể thân thiết quay đầu hỏi hắn: “Nếu anh sợ hãi, lập tức che mặt lại.”

Hoắc Ngạn Lễ liếc mắt nhìn Yến Trì một cái, cậu thật sự cảm thấy hắn sẽ sợ hãi, cho nên mới dặn dò hắn như vậy.

Có phải hắn khiến cho cậu ảo giác gì đó, khiến cậu cảm thấy mình nhỏ yếu, cần phải có cậu bảo vệ? Dù nói thế nào đi nữa, hắn cũng là Alpha, trời sinh có năng lực lãnh đạo, hôm nay vậy mà thật ra trái ngược, cần có Omega tới bảo vệ.

Chỉ có thể nói, hắn Omega quá thú vị đi.

Yến Trì hoàn toàn không biết hành vi của mình đã tạo thành suy nghĩ ly kỳ gì cho Hoắc Ngạn Lễ, cậu chỉ cảm thấy người ngoài mặt nhìn lãnh đạm như Hoắc Ngạn Lễ, trên thực tế lại là người nội tâm yếu ớt.

Bảo đảm lúc xem phim kinh dị sẽ chịu kí©h thí©ɧ gì đó, suy nghĩ vì an toàn của anh, cậu vẫn hỏi tượng trưng một chút, thấy bộ dáng anh nhìn cái gì cũng mặt không đổi sắc, cậu cũng không lo lắng, chuyên tâm giải câu đố của bộ phim.