Chương 1.1: Chứng rối loạn pheromone

Hải Thành, nhà họ Yến.

Yến Trì tự bọc kín chính mình, sau đó ngồi trên ghế dây đu, cảm nhận ánh mặt trời chiếu rọi lên mặt, thỉnh thoảng có gió phả vào mặt, cảm giác này vô cùng dễ chịu.

Chẳng qua cậu chưa hưởng thụ được bao lâu, thì có một tên nhóc thích lải nhải chạy đến: “Anh ơi, anh không được ở bên ngoài, gió lạnh lắm.”

Yến Yểu nhìn thấy Yến Trì không quan tâm đến sức khỏe bản thân, tự chạy ra ngoài hóng gió lạnh, gấp không chịu được.

Nhưng Yến Trì lại rất tùy hứng, nằm trên ghế dây đu không nhúc nhích, cậu lười biếng nói: “Anh bọc rất kín rồi mò.”

“Vậy cũng không được, bác sĩ nói, anh phải ở trong phòng tĩnh dưỡng.” Yến Yểu làm việc rất có nề nếp, gấp đến mức sắp khóc thành tiếng, nhưng Yến Trì vẫn bất động như cũ, cậu chậm rãi nói: “Còn ở trong nhà tĩnh dưỡng nữa, anh sẽ biến thành cây nấm mất.”

Nguyên chủ Yến Trì, bởi vì chứng rối loạn pheromone, được bác sĩ kiến nghị ở trong nhà tĩnh dưỡng, sau đó cậu cũng ngoan ngoãn ở trong nhà tĩnh dưỡng, dưỡng mình thành một túp lều mỏng manh, gió thổi qua cũng có thể đổ.

Yến Trì xuyên qua tới ngày thứ ba, thật sự không chịu được cảnh ăn uống, ngủ nghỉ đều ở trong biệt thự, cậu tự bọc kín chính mình, sau đó chạy ra bên ngoài phơi nắng.

Nếu không đi phơi nắng, đoán chừng cậu thành cây nấm luôn mất.

Dựa theo cốt truyện trong tiểu thuyết, ba ngày sau, nam chính Hoắc Cảnh Nhiên sẽ tới đây đính hôn với cậu.

Nhưng mà, vai chính công là Hoắc Cảnh Nhiên, vai chính thụ lại không phải Yến Trì.

Nhà họ Hoắc là hào môn ở Hải Thành, thân phận địa vị đều quyền lực hơn nhà họ Yến rất nhiều, mà vốn dĩ hai nhà liên hôn, là do nhà họ Hoắc muốn ba của Yến Trì đầu tư, mà ba Yến lại cũng vì chứng rối loạn pheromone này của cậu.

Yến Trì muốn ngăn cuộc liên hôn này, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

Ai biết tại sao chó tác giả lại thiết lập chỉ có pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên mới có thể trấn an cậu được chứ?

Giả thiết như vậy còn chưa tính, mà giả thiết quan trọng nhất là, Yến Trì cậu vậy mà không phải là vai chính?

Vậy còn làm cái đéo gì!

Chờ chết, nếu không phơi nắng nữa, đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện phơi nắng.

Nghĩ đến chuyện sau khi chết xuyên sách đến nơi quỷ quái này, khả năng còn sống không quá mười ngày, cậu điên mất thôi.

Lần xuyên sách này chính là cuộc đời thứ hai, thật vất vả mới được như vậy, lại có thể an tâm làm sâu gạo của gia đình, kết quả lại nháo ra chuyện như thế này.

Yến Trì của hiện tại, cả người thoạt nhìn rất thanh tịnh, cậu thật sự là sống một ngày là một ngày ý tưởng, lạc quan tích cực ngẫm lại, chắc là cậu còn có thể sống lại cuộc đời thứ ba nhỉ?

Yến Yểu hoàn toàn không biết anh trai mình đã suy nghĩ đến chuyện đời thứ ba, cậu ta cảm giác anh trai hôm nay có gì đó không giống bình thường, nhỏ nhẹ an ủi: “Em nghe ba nói, anh muốn hủy hôn?”

Yến Yểu là em trai của pháo hôi Yến Trì, nhìn rất dễ thương, còn hay lải nhải, nhưng sau này còn có thể hắc hóa thành vai ác.

Lúc này vai ác tương lai nhẹ nhàng an ủi cậu: “Anh trai không cần phải lo lắng, chờ Hoắc Cảnh Nhiên trị hết bệnh của anh, em sẽ đi đón anh về, em sẽ không để cho bọn họ bắt nạt anh đâu.”

Yến Yểu do Yến Thành Trạch nhận nuôi, nhưng tình cảm của hai anh em vô cùng tốt.

Cơ thể Yến Trì không tốt, Yến Yểu giống như một người chăm sóc cậu, sau này cậu ta hắc hóa, phần lớn nguyên nhân đều liên quan đến Yến Trì.

Nói thật ra, Yến Trì mới xuyên qua đây hai ngày, thật sự còn chưa sinh ra tình cảm anh em gì quá sâu sắc đối với cậu ta, nhưng khi đọc qua tiểu thuyết cậu lại rất đau lòng cho một người em trai thích lải nhải nhưng lại rất quan tâm mình như vậy.

Suy nghĩ thay anh trai như vậy, sau này còn có thể vì anh trai mà gϊếŧ người báo thù, nhưng kết cục lại không hề tốt đẹp.

Ngẫm lại thấy rất đáng thương.

Yến Trì nghe cậu ta lẩm bẩm lầm bầm muốn cậu về phòng, bình tĩnh nhét tai nghe vào.

Yến Yểu há miệng thở dốc, đem lời muốn nói ra nuốt trở vào.

Trong lòng anh trai bây giờ đều là Hoắc Cảnh Nhiên, sợ là nghe nói có người uy hϊếp Hoắc Cảnh Nhiên, cho nên mới muốn từ chối chuyện đính hôn với Hoắc Cảnh Nhiên.

Anh trai tâm địa thiện lương như vậy, nhưng lại mắc bệnh nghiêm trọng như thế, vừa nghĩ cậu ta lại cảm thấy khó chịu.

Yến Trì nhìn Yến Yểu, vừa nói mấy câu liền muốn khóc lên, vội vàng lên tiếng: “Yến Yểu!”

Dưới góc nhìn của Yến Trì, Yến Yểu hiện giờ mới mười bảy tuổi, là một Alpha mới phân hóa, là tên nhóc thích lải nhải, nhưng trong mắt người khác, cậu ta chính là một Alpha vô cùng giỏi.

Chẳng qua hiện tại Alpha cường thế này bắt đầu rớt nước mắt, dọa Omega như Yến Trì hoảng hốt.

Yến Yểu trừng lớn mắt, nước mắt còn đọng ở hốc mắt: “Anh! Làm sao vậy?”

“Em phải có giác ngộ của một Alpha chứ, được không?”

“A……” Yến Yểu mới phân hóa, đôi mắt trời sinh có năng lực thu phóng, nghẹn một chút, nước mắt lại được thu hồi.

Yến Trì nhìn trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy em trai cậu có vẻ TÂM CƠ.

“Được rồi, anh vào nhà là được chứ giề.”

Yến Trì bất đắc dĩ, chuẩn bị vào nhà. Một là cậu em trai này thật sự đáng sợ, hai là ở bên ngoài lâu đúng là có chút không thoải mái.

Bên ngoài không khí hỗn loạn pheromone, cậu bị chứng rối loạn pheromone, khi gặp được pheromone không xứng đôi, cơ thể cậu lập tức sẽ khó thở như bị bệnh suyễn.

Mặc dù ngoài miệng nói Phật hệ quá, nhưng cậu vẫn rất quý trọng số mệnh của chính mình, nghĩ trước hết mình phải cắt đứt kịch tính phía trước, đặt tâm tư của mình lên trên hết.

Thấy anh trai ngoan ngoãn về phòng, Yến Yểu thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Anh trai, anh yên tâm, em nhất định sẽ để anh thuận lợi kết hôn với Hoắc Cảnh Nhiên, em sẽ không để âm mưu Địch Tử Bình thực hiện được.”