Chương 5.3

Cậu sờ sờ đỉnh đầu Yến Yểu, vui vẻ nói: “Anh ấy thật sự rất tốt, em cũng không cần lo lắng thay anh.”

Yến Yểu mới sẽ không nghe lời cậu mà không lo lắng đâu, vẻ mặt cậu ta buồn bã nói: “Anh trai, ánh mắt anh nhìn đàn ông thật sự không ổn, em không để anh chịu thiệt, nếu như anh ấy khi dễ anh, em nhất định sẽ giúp anh đánh anh ấy!” Biểu tình cậu ta kiên nghị, phảng phất giống như bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ra chiến trường, lại bị Yến Trì búng vào trán một cái.

“Nói bừa gì đó? Anh ấy chính là một người tàn tật, em dự định bắt nạt người tàn tật sao?”

“……” Yến Yểu xoa trán bị búng, ủy khuất nói: “Cho dù anh ấy là người tàn tật cũng không thể khi dễ anh.”

“Anh biết rồi, nhưng mà em cũng quá coi thường anh rồi, anh ấy hành động cũng không tiện, vậy mà em cảm thấy anh còn trị không được anh ấy?”

“Em chỉ sợ não anh toàn yêu đương mà thôi.” Yến Yểu lẩm nhẩm lầm nhầm, không dám để cho Yến Trì nghe thấy.

Cũng không thể trách cậu ta sẽ nghĩ như vậy, đối tượng cậu ái mộ trước đó chính là Hoắc Cảnh Nhiên, rõ ràng pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên có thể lấy mạng cậu, kết quả vậy mà hắn lại lén giấu đi, làm cha hiểu lầm pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên thật sự có thể chữa khỏi cho cậu.

Cũng may ngày đó chỉ là đính hôn, phát hiện pheromone của Hoắc Cảnh Nhiên vô dụng với cậu, bằng không với đầu óc chỉ toàn yêu đương của cậu, thật sự muốn kết hôn với hắn, đây chính là dùng sinh mệnh để yêu đương.

Nhưng mà hiện tại việc này cũng không ổn chỗ nào, hai người bọn họ mới quen biết nhau chưa được bao lâu a, lần trước lúc ở tiệc đính hôn mới gặp mặt lần đầu, với hiểu biết của cậu ta với anh trai của mình, cậu tuyệt đối sẽ nhất kiến chung tình với dung mạo của ông chú tàn tật kia

Nếu như không phải pheromone của anh thật sự có tác dụng với cậu, cậu ta và cha là bất kể lúc nào cũng muốn ngăn cản cậu.

Tuổi tác lại lớn, ở nhà lại không được sủng ái, vấn đề là hành động còn không tiện, thấy thế nào cũng không có lãi.

Nhưng mà nhìn bộ dáng cậu vui vẻ như vậy, Yến Yểu chỉ có thể lắc đầu, cùng với cha cậu ta đi điều tra lai lịch Hoắc Ngạn Lễ này.

Hoắc Ngạn Lễ, con trai út của Hoắc Chí Nghiệp, chính xác mà nói, là con riêng, khi Hoắc Ngạn Lễ bảy tuổi, Hoắc Chí Nghiệp đưa anh tới nhà họ Hoắc.

Giữa anh và anh trai Hoắc Ngạn Đức kém nhau hai mươi tuổi, bây giờ là hai mươi tám tuổi, vốn nên có một tương lai sáng lạn, nhưng mà bởi vì xảy ra một hồi tai nạn xe cộ, rốt cuộc không thể đứng lên.

Mà từ sau khi rốt cuộc anh không đứng dậy được nữa, lập tức tinh thần sa sút xuống, thu nhập dựa vào ăn lợi nhuận của công ty.

Nhìn thế nào, cũng là một phế vật.

Yến Thành Trạch thở dài, còn không bằng ông không điều tra, điều tra lần này, ông chỉ cảm thấy thả dài một hơi quá ít.

Tại sao cố tình phải là anh?

Tại sao hết lần này tới lần khác chỉ có pheromone của anh mới có thể trấn an pheromone trong cơ thể Tiểu Trì đây?

Đau đầu, thật sự đau đầu.

Trong lúc Yến Thành Trạch còn có Yến Yểu hai người đau đầu, Yến Trì lại đang suy nghĩ nên hối lộ Hoắc Ngạn Lễ như thế nào.

Thu thập pheromone cũng đã đủ thống khổ, nếu thật sự có thể thực hiện việc thu thập pheromone có thể làm cho bệnh của cậu có thể tốt lên, vậy anh nhất định phải chịu đau khổ rất lớn mới được.

Yến Trì cũng không có nắm chắc được việc có thể thuyết phục anh, rốt cuộc ai cũng không nợ ai, cậu cũng không thể trực tiếp khiến cho anh vì cậu mà hy sinh lớn như vậy, vậy cũng quá thối không biết xấu hổ.

Nhưng mà …

Giấc mơ vẫn phải có.

Không thử thì làm sao biết anh không đồng ý?

Nhưng mà nên hối lộ như thế nào đây?