Chương 43: Thanh Niên Trí Thức Mới Tới

Người chưa từng nếm trải cảm giác đói khát sẽ không thể hiểu, hiện giờ ăn no quá đà, mai lại chịu đói thì khó chịu thế nào.

Nhưng không ăn không được, cô không ăn, các nam đồng chí kia sẽ không khách khí ăn hộ cô luôn đấy.

Thời buổi này không có khái niệm bỏ mứa cơm canh.

Hồi nguyên thân mới xuống đây, cũng từng tỏ ý ghét bỏ đồ ăn, không chịu ăn, thế là chỉ thoáng chốc, bát cháo của cô nàng đã bị người ta chia nhau hết.

Vì để chào đón thanh niên trí thức mới tới, bữa tối nay do Lưu Hiểu Mai đích thân làm.

So với những người khác thì tay nghề của Lưu Hiểu Mai vẫn rất khá, ít nhất thì cũng không phải nấu nướng kiểu đổ hết vào nấu chín lên là xong.

Kiều Nhiễm Nhiễm nhìn bát cháo trước mắt, mặt nhăn nhúm, rồi lại nhìn đĩa trứng gà trên bàn, cuối cùng vẫn cắn răng, ăn.

Cô gắp một miếng trứng lên miệng, một mùi thơm đặc trưng của trứng rán lan tỏa nhanh chóng và xộc thẳng lên đầu.

Ngon miệng bất ngờ.

Đối với những thành viên của khu thanh niên trí thức thì bữa tối nay đã được coi là rất sung túc rồi, nhưng với đám người mới tới thì hẳn vẫn chưa quen.

Hai nam thanh niên trí thức không tỏ thái độ gì, nhưng lúc ăn cơm trông có vẻ như ăn cho xong bữa thôi.

Còn nữ thanh niên trí thức tên Cát Tố Vân thì chỉ ăn hai thìa liền đặt bát xuống.

Các thanh niên trí thức cũ cũng đã quen với tình trạng này, ai mới xuống đây mà không thế?



Kiều Nhiễm Nhiễm vừa ăn vừa trộm liếc qua phía hai nam thanh niên trí thức mới tới.

Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại tại thanh niên trông trắng trẻo sạch sẽ, thoạt nhìn rất nho nhã lịch sự.

Cô hơi nheo mắt, như thể muốn tìm tòi kĩ hơn.

Người này, chính là gã cặn bã Hứa Xương Văn?

Trong sách nói, đây chính là gã chồng khốn nạn của nữ chính.

Bề ngoài gã trông hào hoa phong nhã, tuy vẫn hơi kém Dư Nhuận Hoài với Trần Diễn nhưng lại thêm một ưu thế tuyệt đối với phụ nữ, đó là rất dẻo miệng, rất biết ăn nói.

Vào đại đội chưa bao lâu, đàn bà con gái trong thôn, từ bà cụ sáu, bảy chục tuổi đến thiếu nữ mười mấy xuân xanh, không ai là không thích gã.

Nữ chính là con gái đại đội trưởng, có tiếng xinh đẹp trong đội.

Không chỉ đại đội Tây Kiều mà ngay cả đại đội bên cạnh cũng có rất nhiều người mong mỏi hái được đóa hoa xinh đẹp mỹ miều này về nhà mình.

Nào biết, cô gái trẻ đó đã bị gã thanh niên trí thức mới tới mê hoặc.

Không màng đến sự phản đối của đại đội trưởng, cô gái nhất quyết muốn gả cho gã.

Đại đội trưởng chỉ có một cô con gái này, từ nhỏ đến lớn xinh đẹp đáng yêu, được cả nhà nuông chiều, sao có thể ‘đấu’ nổi con gái mình, cuối cùng, đành phải gượng gạo đồng ý.