Chương 42: Cốt Truyện Bắt Đầu Triển Khai

Mịe!

Sao mày không nói sớm?

Làm cô chạy hộc tốc, suýt thì gãy chân, có khi đám người kia còn tưởng cô bị làm sao.

Có một chiếc bánh bao thịt ấm bụng, Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy đã hơi no.

Cô đứng lên, phủi cỏ khô dính trên quần áo, đi về khu thanh niên trí thức.

Nào ngờ, mới đi được vài bước đã chạm mặt gã đàn ông ngạo mạn kia, Kiều Nhiễm Nhiễm bất đắc dĩ thở hắt ra.

Sao đi đâu cũng gặp phải người này nhỉ?

Nghĩ tới bộ dạng ‘đừng có lại gần ông đây’ của anh chàng, Kiều Nhiễm Nhiễm cụp mắt, làm bộ không thấy.

Không chỉ có thế, sợ va phải anh, lại bị anh nói là cho không biếu không không ai cần.

Khi đi ngang qua anh, cô còn nép sát bụi cỏ, đảm bảo mình tuyệt đối không chạm vào anh mới yên tâm.

Trần Diễn nhìn cô gái nhỏ đang cố trốn anh như trốn ma, cười khẩy một tiếng.



Rõ ràng hôm qua còn mặt dạn mày dày bám lấy anh, hôm nay đã bắt đầu làm bộ làm tịch né mặt?

Nhưng không sao, cô nàng tránh xa mình như thế càng tốt, đỡ chướng mắt khó xử.

Trần Diễn nghĩ thế, nhưng trong lòng không hiểu sao lại không thấy nhẹ nhàng hơn.

Anh nhíu mày, không nhìn theo cô nữa mà quay đầu bước đi.

Thành công né tránh và duy trì khoảng cách với gã ngạo mạn kia, Kiều Nhiễm Nhiễm rất hài lòng.

Cô âm thầm hạ quyết tâm, sau này càng phải cách xa người nọ hơn mới được.

Dù không có Dư Nhuận Hoài thì với cái tính hợm hĩnh khinh người của Trần Diễn, cô cũng thấy chướng mắt.

Chưa về đến khu thanh niên trí thức, Kiều Nhiễm Nhiễm đã thấy trước cửa khu nhà đang vô cùng tấp nập.

“Chào mừng các đồng chí mới tới.” Thiệu Ngọc Minh đại diện cho các thanh niên trí thức cũ, đứng ra nói lời chào đón.

“Đất trời rộng lớn tôi luyện trái tim quả cảm, ta quyết chí cùng cắm rễ ở nông thôn, một tấc không rời.”

Vị đại biểu của đoàn thanh niên trí thức mới tới cũng đứng ra hô to khẩu hiệu.



Hai bên bắt tay, thế là hoàn thành buổi lễ chào đón thành viên mới.

Kiều Nhiễm Nhiễm há hốc miệng.

Vậy là…

Cốt truyện chuẩn bị triển khai rồi đấy à?

Vì hôm nay có thanh niên trí thức mới đến nên đại đội trưởng còn đặc biệt gửi tặng một ít đồ ăn cho khu này.

Cơm tối hôm nay phong phú hơn hẳn ngày thường.

Cháo khoai lang nhiều gạo ít khoai, nấu đặc.

Trên bàn cơm còn có cả canh trứng gà nấu rau xanh và trứng gà rán.

Kiều Nhiễm Nhiễm trừng to mắt, lòng hối hận vô cùng, vừa rồi ăn chiếc bánh bao kia, bụng cô đã hơi no, thế này thì thiệt to rồi.

Quả nhiên, phần cháo của cô hôm nay là một bát đầy.

Kiều Nhiễm Nhiễm nhìn bát cháo, suýt thì khóc ra luôn, ước gì thời gian đảo ngược, để cô giấu chiếc bánh bao kia đi, mai ăn có phải ngon không?