Chương 11: Bị Leo Cây

Nhạt: cái tên chương cảm thấy tội cho Lâm Lâm =))))

---------------------------------------------------------------------

Sẽ phát sinh sự tình gì đây, đêm nay? Chờ mong nha, kích động nha, hưng phấn nha.....Thế cho nên vội vàng liền cùng nàng tách ra quay về tẩm cung , aiz, không rõ vì sao đôi khi ta làm việc gì, cũng phải có một hoặc hai cái bóng đèn không nhỏ xuất hiện nha, hại chúng ta cũng chưa hảo hảo nói mấy câu. Không biết tình cảm là có thể chậm rãi bồi dưỡng sao, cảm giác là chậm rãi đào móc ra sao, lòng có thông minh là chậm rãi một chút là sẽ thông suốt sao....

Không phải ta nghĩ đi được mau nha, mắt thấy buổi chiều, mặt trời ông nội đều nhanh xuống núi , ân, ra vẻ là lên núi ha. Ta phải nhanh đi về, ta - cần - đi - vệ - sinh!!!

Cửa nhỏ tiểu viện của ta đây thật là tốt, không dễ dàng nghênh đón đại nhân vật đây, cũng không phải hảo hảo chuyển dịch nga, lãnh đạo đến thị sát, căn cứ không làm...thất vọng người xem có nguyên tắc, rốt cuộc đem cách mạng tiến hành.....Ta rốt cuộc là đem tổng vệ sinh tiến hành!

Vốn sở hữu bộ phận tài nguyên đăng lại tự hỗ trợ lẫn nhau network! Bản nhân không phụ trách làm gì, thỉnh duy trì chính bản, bản quyền do tác giả sở hữu!

Bản quyền do tác giả sở hữu, thỉnh tại hạ lần nữa sau 24 giờ nội cắt bỏ. Nếu cảm thấy quyển sách không tồi, thỉnh mua chính bản của bộ sách, cảm tạ sự duy trì với tác giả!

Nhìn trong phòng ta, người chạy đông chạy tây, ta liền kỳ quái , người này cùng người khác biệt như thế nào liền lớn như vậy. Xem người ta trong viện mọi người là như vậy là tích cực như vậy, nhiệt tình. Đến chỗ này của ta , giúp đứa nhỏ như thế nào liền biến thành lão già, cánh tay lão già gắng sức bất động dáng đi rồi đó, lau cái thủy tinh kia thật chậm nga, ngượng ngùng là ta nói sai lầm rồi, kia hẳn không phải là thủy tinh, thật ra là có dáng vẻ thủy tinh gì đó thôi. Đều là ngày thường rèn luyện sơ qua , lúc này mệt nhọc đi.

"Ai nha ai nha, ngươi đó còn không làm việc, cách mạng chưa thành công, đồng chí còn cần cố gắng." Ta tiếp tục chỉ huy , căn cứ vệ sinh, tổng vệ sinh, lòng như được làm nóng mắt thấy hết thảy, tẩm cung từ trên xuống dưới, phía trước phía sau, bên trái bên phải, bên trong bên ngoài, hoàn toàn là tổng vệ sinh, vừa vặn không có hạt bụi nhỏ nào, cũng đã lau sạch sẽ. Mệt, sau một cái mệt lại rất tuyệt vời. Ân, bất quá vì cho người khác có điểm ấn tượng tốt thôi, ra vẻ mọi người đều nói ấn tượng đầu tiên là tối trọng yếu. ( Ta choáng, người ta là Thanh cũng không phải đến thân cận ngươi đâu :v )

Tiếp theo đó là tập thể chúng ta dâng hương tắm rửa, đương nhiên ta có một gian nhà riêng. đổi hương thơm ngào ngạt của quần áo, ta không cần phải đem cả sân đều đốt hương. Dâng hương tắm rửa, trang phục, cách ăn mặc đợi cho một người đến đã là rất ngốc rồi ha, đặc biệt phải chờ đợi hoàng hậu nàng đại giá quang lâm. Chỉ có thể thương hại một đám người phía trước phía sau, bên trong bên ngoài mà chiếu cố , cũng đều làm cho kẻ trộm phải hưng phấn, đều tưởng rằng là hoàng thượng muốn tới.

Dù sao hoàng thượng chính là năm đầu không có tới ngủ lại , aiz, đáng tiếc a, ta thật sự chờ đúng là lão bà - lớn - của hắn mà, ta xuyên qua mà đến chính là là tiểu lão bà của hắn. Ta cười đến có chút chột dạ nha, cũng không phải là sao, này toàn bộ sự tình cùng chân tướng thì Tiểu Vân Nhi biết, một bộ "Đến mức đó thôi" thật khinh bỉ. Muốn cho người khác biết bọn họ hôm nay như thế long trọng mà thu thập nguyên lai chỉ là bởi vì một câu của hoàng hậu, ta đây về sau là công tác đã có thể thật sự làm không tốt ha.

Thật là, thân thiết ~ ghen tị, thuần túy mà ghen tị, ta đây không phải đối với mỹ nữ không có hệ miễn dịch thôi, ta đây không phải cái gì thôi, không phải ngươi này làm khó trái cấm của nhân gian mà tiểu nha đầu có thể biết đâu.

Bên trái bên phải, không gặp thân ảnh của người đó. Đành phải cầm lấy thư để xem, giả vờ giả vịt, thuần túy phải giả vờ giả vịt. Chỗ này của ta không phải có người của nàng sao, vì sao làm cho ta ở chỗ này chờ đến Hoa nhi đều phải cảm tạ? Cái gì, độc giả ngươi nói ta không rụt rè, tốt! hôm nay ta liền rụt rè cho ngươi xem.

Ân, chẳng lẽ là nhận được tin tức trong vùng sau biết ta ở trong này lấy quốc gia Tổng Thống cấp bậc ra để đãi ngộ nghênh đón nàng, ngượng ngùng đi, thụ sủng nhược kinh* đi, bản mo-rát, ngươi cũng sẽ ngượng ngùng nha! Hay là phải đợi đêm dài người ngủ thì mới đến? Được rồi, ngươi đã nói muốn tới thì ta sẽ tin ngươi muốn tới. Ta sẽ chờ từ từ, ta cảm thấy sai sai....Vẫn như cũ không gặp thân ảnh của nàng, ta nghĩ ta là có chút luống cuống rồi....

(*) Thụ sủng nhược kinh : được sủng ái mà kinh sợ

Chẳng lẽ ta bị cổ nhân cho leo cây ? Kính nhờ! Đại tỷ, người này chính là người ngươi hẹn đó , lời này chính là ngươi nói mà!

Trong phòng đâm một phòng có người, đám người này cũng không phải các ngươi, tội gì cùng ta đây cùng nhau chờ đợi mà dày vò, ta ban các ngươi đứng, được rồi, lui ra đi, cho ta ngồi một mình yên lặng một chút.

Đông, đông, đông. Ba cái thanh âm vang dội là dập đầu.

"Chủ tử, ngài đi nghỉ ngơi đi, cũng đừng đợi, ngài tự phải cẩn thận thân thể của mình. Hoàng thượng hôm nay sau giờ ngọ liền đi đến nơi của hoàng hậu, hiện tại đã ở tẩm cung của hoàng hậu ngủ lại ." Biểu hiện của ta liền rõ ràng như vậy sao? Ai nói ta là đang đợi người chứ? Ta chỉ là ưa thu thập sạch sẽ từ từ xem thư mà thôi, chẳng lẽ điều này cũng có gì sai sao?

Ta đã cho hẳn là rất khó chịu đi, chính là trong lòng đã có cảm giác như trút được gánh nặng. Giống như chờ đợi việc kiểm tra vệ sinh của đệ tử đột nhiên lại nghe nói không kiểm tra rồi như vậy giải thoát lại mất mác.

Hoàng thượng ở lại, cho nên nàng đêm nay sẽ không đến đây, nàng đêm nay là muốn bồi hoàng thượng đi. Nàng là thê tử của hoàng thượng, là hoàng hậu dưới một người trên vạn người, là quốc mẫu đại nhân. Ta bất quá là một kẻ bình thường bất quá là phi tử thôi, muốn cùng ai tranh đấu, cùng hoàng thượng chém gϊếŧ nàng sao? Ta chỉ có thể vĩnh viễn xếp hạng phía sau hoàng thượng mà thôi.

Mặc kệ nàng có nguyện ý hay không, hoàng thượng chỉ cần hạ lệnh, cho dù nói nàng phải chết, nàng cũng là cam nguyện mà đi. Cho dù biết ta tại đây ngọn đèn dầu rã rời chỗ chờ nàng nóng lòng, chờ nàng Hoa nhi đều cảm tạ, chờ nàng mà tâm đều nát, nàng cũng không có thể đến. Đơn giản là sự tồn tại của người kia.

Chính là, chính là nàng rõ ràng hẹn ta trước, không đến sẽ không đến, ai hiếm lạ, ai để ý, hừ, chính là ngươi nói như thế nào cũng phải làm cho ta tiếp đón ngươi đi, làm người chính là phải nói thành thật nha! Ta sinh khí, hậu quả thực nghiêm trọng.

Hôm nay nàng mặc màu xanh biếc, không chỉ là phát ra khí chất, là chân thật rất là mẫu tính, xin tha thứ ta đây vì sao nói thế. Tuy rằng nàng chưa từng có đứa nhỏ, có lẽ ở trong lòng của nàng hài tử của ta chính là đứa nhỏ của nàng đi.

Là thời điểm nào mà nàng đã đi vào tâm lý của ta rồi? Không còn sớm nữa, ta hiểu được, nàng lại được sủng ái , hảo châm chọc, hảo bất đắc dĩ. Đã thấy nàng ở trong lòng ngực của hắn lộ ra nụ cười, nghĩ đến nàng cùng hắn xuân hoa thu nguyệt, ta là thật khổ sở . Đúng, gần là khổ sở, không có đau lòng, bởi vì còn không có nhiều ràng buộc đi, hoặc là nói nàng còn không đủ để cho ta có cuộc sống ổn định.

Ta còn nhớ rõ lúc trước tại sao không thích ban đêm, bao nhiêu lần nghĩ muốn phát một chút tin tức báo hiệu điềm lành, bao nhiêu lần trước khi ngủ nhìn ảnh chụp của nàng nghĩ từng lời nói qua của nàng mới có thể ngủ, đó mới là vũng nước ở nhiều điểm giọt, giọt vào trong cuộc sống này gọi là yêu đi.

Đợi cho ánh trăng treo lên cao, có lẽ ta chỉ là vì nàng mà chờ đợi thôi, chỉ là muốn ngồi ở chỗ kia hoàn thành một cái ước định. Vi tháng mười mà cười vui đến như vậy, trăng tròn người không đoàn viên nha. Cứ như vậy ở thật sâu thẩm trong màn đêm, chờ đợi, thẳng đến quên chính mình vì cái gì đang chờ đợi. Ta nên đi ngủ hội , thức đêm sẽ xuất hiện nếp nhăn mất thôi...

Giống như thời gian ta lại nhớ tới hiện đại, cuộc sống của ta trắng đen chẳng phân biệt được, cùng rất nhiều người trong cuộc sống đã không có cùng xuất hiện. Tựa như quá nổi lên là người ở ẩn trong ngày, không ai quấy rầy, không biết ai đã nhớ tới bộ dáng này.

Ta cũng không nguyện đi ra ngoài gặp người đã phát hiện. Chính là thời gian thật sự quá dài lâu. Luôn nghĩ muốn Thụy, đang làm cái gì đâu? Có thể nhớ tới tôi sao? Quên một người là biện pháp để bắt đầu một đoạn tình cảm mới đi, chính là cuộc sống bây giờ hình dung như thế nào mới tốt đây? Nghe nói Thanh bây giờ là đang được sủng ái đi.

Nghe nói Thụy bị bắt vào lãnh cung sau sẽ trở lại vị trí cũ , cùng hiện tại thật yên ổn sau đặt hai người làm hậu, chẳng phân biệt được lớn nhỏ. Khi ta là chính mình là tấm ảnh Tiểu Thiên địa lý ai tiếc nuối mùa xuân đi thu đến, bên ngoài đã muốn gió nổi mây phun, huyết vũ tinh phong đi.

Thanh, ngươi còn tốt. Là ai luôn luôn cho ta khởi động một mảnh Thiên Không đây? Vì cái gì chỗ này của ta không người hỏi thăm, khi nào thì ta đã bị giam cầm tại cái thâm cung biệt viện này. Ta có rất nhiều nghi vấn, chính là không ai cho ta đáp án. Chẳng lẽ, hay là ta bị bắt vào lãnh cung.....ta bất đắc dĩ mà hậu tri hậu giác.

"Công chúa như thế nào không đến nơi này chơi?" Ta thản nhiên hỏi.

"Chủ tử, hoàng thượng một tháng liền hạ chỉ bất luận kẻ nào cũng không được bước vào Bích Lạc Cung." Tiểu Vân Nhi rối rắm, nguyên lai thời gian trong nháy mắt vung lên lúc đã muốn chậm rãi mà lưu đi rồi.....

"Vì cái gì không ai nói cho ta biết? Ta đây là bị đày vào lãnh cung sao?" Má ơi, trong truyền thuyết là có lãnh cung nha, không cần, ta không nên vào đi vào cái gì là lãnh cung, ta muốn đi ra ngoài xem phồn hoa, hoặc là nói xem các hoa hoa phi tử.....( Choáng , đồ hám gái =.=)

"Chủ tử ngài có thể đi ra ngoài, nhưng là người khác không được vào" Nga, thì ra là thế nga, tốt, ngươi đã vào không được, ta tự đi ra tìm các ngươi....

Thụy Sau, Thụy Sau trong truyền thuyết, ta muốn hội gặp ngươi....Kỳ quái, vì sao ta lại muốn gặp người đàn bà có du͙© vọиɠ mãnh liệt như vậy chứ? Nhân vật trong truyền thuyết nha, lúc này mới kêu nhân vật trong truyền thuyết!

Tự nhiên đầu tiên là nhìn khuê nữ nhà ta, cũng là nhào đầu về khoảng không, nguyên lai đứa nhỏ nhà ta đã sớm cuốn gói đến nơi an toàn sau đó đóng quân dài hạn, nói gì tư mẫu sốt ruột, phương tiện chiếu ứng....Kính nhờ, khuê nữ, thân mẹ ngươi ở chỗ này đây, tại sao có thể có mẹ kế đã quên thân mẹ là ta đây? Rất không phúc hậu nga.,,,,Ha ha, quả nhiên giống ta nha.

Nhạt : haha....ta thật là phục cái lười bên trong ta mà.....Chương này hơi ngược về má Lâm của ta quá TT_TT ~