Chương 3 Đổi!?

Một tuần trôi qua, bốn phu về cửa, ai cũng mang theo sính lễ. Sính lễ là tài sản của nam nhân đó kiếm ra được, mỗi nam nhân từ nhỏ phải tự đi học, tự kiếm sống, không phải được nuôi nấng, chiều chuộng như nữ nhân, mỗi tuần mới có thể về thăm nhà một, hai lần.

Nàng cùng năm cái nam nhân ngồi ở phòng khách, sắc mặt mỗi người khác nhau. Lãnh Hàn trầm mặc, Tử Nham cúi đầu tựa như kiềm chế cái gì. Diệp Khả, Phong Điệp, Nam Cung Thiên Trình trên mặt đều có tâm sự. Sau khoảng 3 phút, Phong Điệp mở lời phá vỡ bầu không khí " Nhị công chúa, ta rất vui khi đã được ngài chọn làm nam nhân của người, thế nhưng, ta đã có người trong lòng, mong người thành toàn cho ta."

"Ta cũng vậy" Diệp Khả cùng Nam Cung gần như cùng nhau ứng thanh.

Cao Quý nhíu mày, hỏi ngược lại bọn họ" Thành toàn? Bảo ta thành toàn như thế nào?"

"Lát nữa bọn họ sẽ đến đây, mang nam nhân của họ đổi chúng ta với người." Lần này là Nam Cung Thiên Trình trả lời, gương mặt bình tĩnh, thở không gấp, lời không đứt quãng.

Đổi? Còn có loại chuyện này? Làm sao ta chưa nghe qua?

Giống như hiểu được tâm ý của nàng, Lãnh Hàn lên tiếng" Điện hạ, đổi nam nhân là chuyện hay gặp, những nữ nhân yêu thích nam nhân đã có vợ có thể yêu cầu đổi nam nhân nếu cả hai đều nguyện ý."

Trầm mặc một lát, Cao Quý đạo" có thể đổi tiền không?" Lãnh Hàn ngẩn ra, ngay sau đó lại cười một tiếng " Được, nếu cả hai bên nguyện ý, cái kia liền xem như sính lễ rước phu của nữ nhân."

"Ân", nam nhân nhiều quá thì không tốt nhưng mà tiền thì… đương nhiên phải nhận rồi, nếu không thì sẽ làm mất lòng người ta nha, cũng trái với lương tâm của mình. Tuy là một goodgirl nhưng nàng vẫn rất là mê tiền nha! Cái này cùng good girl không quan hệ, nữ nhân trời sinh chính là yêu tiền, 1 đồng cũng là tiền, 10 đồng cũng là tiền. Nói tóm lại có tiền liền dễ nói chuyện.

Một lát sau, các nàng kia đến. Một cô gái dung nhan bình thường cùng một cô gái tú sắc sau một hồi mặc cả liền đem Nam Cung Thiên Trình cùng Phong Điệp rời đi, đổi lại cho Cao Quý tiền sính lễ gấp đôi.

Một nữ nhân khác mặt mày cau có đi vào, quát lớn" sính lễ ta không đưa, ta đem hai nam nhân này cho ngươi đổi", sau đó đùng đùng dẫn theo Diệp Khả rời đi.

Cao Quý "..."

Đã qua, nàng nhìn lại trong nhà, ân, chính là tự nhiên được người ta cho tiền, cái này liền vui trước! Kiếp trước nàng cũng chỉ là một tiểu nhân vật, số tiền kiếm được chỉ đủ ăn đủ mặc mà thôi, mà bây giờ, hihi. Nàng rất vui đâu.

Nhìn hết của cải vàng bạc, nàng nhìn qua phòng, còn 4 người, Tử Nham, Lãnh Hàn cùng hai cái nam nhân kia. Hai tên kia bỗng quỳ xuống, một trong hai nói " cầu xin ngươi thu nhận bọn ta, dù làm trâu làm ngựa bọn ta đều sẽ nguyện ý."

"Ừm?"

"Ta là Trần Lý, hắn là Hải Tiêu, bọn ta… là nam phong, cũng là... một đôi tình nhân."

"??? Vậy, cái kia nữ nhân là vì các ngươi không dùng được nên mới…"

"Ngươi có thể…"

Không đợi bọn họ nói hết Cao Quý mở miệng" Được, ta thu thế nhưng các ngươi không được gây sự, nhiễu loạn với… nam nhân của ta hiểu chưa?"

"Cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi, tiền ở thuê chúng ta sẽ trả, cảm ơn người, nhị công chúa!"

"Cái kia... ta nên phong các ngươi làm nam nô đi, tránh đi sự nghi ngờ vậy"

Bọn hắn ngớ người" ta không cứng được với.."

" yên tâm, ta sẽ không chạm vào các ngươi, còn có, khi hành sự, nhỏ tiếng một chút."

Đỏ mặt lên, bọn hắn gật đầu đáp ứng.

Nàng cúi xuống, đặt hai ngón tay lên mi tâm, trên mi tâm xuất hiện bông hoa màu xám, màu sắc lung linh, thể hiện là nam nô.

Tuy nàng không cuồng đồng tính được như mấy hủ nữ nhưng ít nhất nàng biết, bọn họ không phải biếи ŧɦái, ghê tởm, chẳng qua xu hướng kia… có chút khác thường thôi. Hai người bọn hắn đi tới phòng nàng chỉ định, yên ổn ở trong.

Chỉ còn lại hai người, mặt bọn hắn nhìn về hai cái rời đi, cặp lông mày nhíu lại, trên trán mấy cái hắc tuyến liền lộ rõ đậm nét.

"Ngươi thu nhận bọn họ làm gì? Cũng không xài được?" Tử Nham hỏi

"Ta cũng thấy vậy." Lãnh Hàn đồng tình.

Nàng về phòng.

Bước chân theo nàng vào phòng, cảnh tượng một con hổ đói, à không là cọp cái nhìn mồi, trên tay là số tiền có được từ việc đổi nam nhân, nhưng chẳng bao lâu sau liền trầm mặc, xoay người nói với hai người đugs ở cửa " vào đi."

"Các ngươi nói chuyện đổi kia…"

"Rất hay gặp, thích liền đổi."

Nam nhân không có quyền quyết định hạnh phúc vì nữ nhân quá ít? Mà đây là nữ nhân muốn, mấy tên kia lại là tự nguyện, như một mặt hàng được đem ra đổi, số phận của ba người kia… ài, thôi không nghĩ nữa.

Sau này nàng mới biết, ba người kia ba số phận, một cái thất sủng chết già, một cái bị bán vào kỹ viện chịu đủ mọi tủi nhục, khinh nhờn, cái còn lại được đổi qua tay nhiều người, cuối cùng mất tăm mất tích, không ai hay biết.