Chương 8: Nói chuyện

Cơm nước xong Quân Hạo cũng không rời đi, hắn muốn ở lại với Hàn Duệ nhiều thêm một chút vì thế cứ mặt dày mày dạn ăn vạ ở trong phòng Hàn Duệ. Hàn Duệ thấy Quân Hạo không có ý định rời đi thì không thèm để ý đến hắn nữa, Hàn Duệ đứng lên, ưỡn ưỡn bụng đi qua đi lại trong phòng. Sau khi ăn xong Hàn Duệ đều sẽ đi vòng vòng trong phòng một hồi, đi mệt rồi thì sẽ lên giường nằm nghỉ. Hiện tại thân thể hắn đã không còn tốt như trước, đã thế bụng lại càng ngày càng lớn, đi qua đi lại thôi cũng rất lao lực.

Quân Hạo thấy Hàn Duệ ôm cái bụng bự đi qua đi lại thì nhìn chằm chằm bụng Hàn Duệ, Hàn Duệ đã mang thai sáu tháng, bụng vô cùng to, so với những sản phụ sáu tháng mà hắn từng gặp qua còn to hơn. Hàn Duệ bước đi rất khó khăn, đi được hai bước hắn lại dừng lại nghỉ một chút.

“Có phải rất vất vả không, bọn nó không quậy ngươi chứ?” - Quân Hạo nhìn chằm chằm bụng Hàn Duệ nói, hài tử sáu tháng đã có thể động.

Nghe Quân Hạo nói xong, Hàn Duệ sửng sốt một chút nói: “Không vất vả, bọn nó rất ngoan, chưa bao giờ quậy ta cả.” - Nói xong nhẹ nhàng sờ sờ bụng, trên mặt mang theo tươi cười. Nhìn động tác của Hàn Duệ, Quân Hạo biết Hàn Duệ thực sự rất yêu đứa nhỏ này.

“Ngươi cứ nhìn ta chằm chằm làm gì?” - Hàn Duệ thấy Quân Hạo cứ nhìn chằm chằm bụng mình lại hỏi, bị Quân Hạo nhìn như vậy hắn cảm thấy thực sự không được tự nhiên.

“Vì ngươi đẹp nên ta nhìn ngươi thôi.” - Quân Hạo chống cằm cười nói.

“Ngươi nhìn chằm chằm bụng của ta sao biết ta đẹp được, bản lĩnh trợn mắt nói dối của ngươi cũng mạnh thật đấy.” - Hàn Duệ nói, hắn cũng không phải người mù, lại nói, hắn còn có tiếng là xấu như ma.

“Ta không cần nhìn cũng biết ngươi đẹp, ta đã đem dáng vẻ của ngươi khắc vào trong đầu rồi.” - Quân Hạo chỉ vào đầu mình nói. Hắn cũng chẳng cần mặt mũi gì, có bao nhiêu lời âu yếm là nói hết ra. Nếu như để những đội viên trước kia nghe được Quân Hạo nói chuyện kiểu này nhất định sẽ nói Quân Hạo bị tình thánh nhập rồi.

Hàn Duệ hít sâu một hơi nói với Quân Hạo: “Chúng ta nói chuyện chút đi.” - Khoa trương khen một người xấu quỷ như vậy đúng là chỉ có mình hắn nói ra được.

“Được, vậy nói chuyện đi, ngươi muốn nói chuyện gì?” - Quân Hạo hỏi, hắn cũng muốn nghiêm túc trò truyện với Hàn Duệ một chút.

“Ngươi là ai?” - Hàn Duệ nhìn Quân Hạo hỏi. Quân Hạo chuyển biến quá lớn, một người cho dù thay đổi như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi tính cách quá lớn như vậy trong một đêm, nếu vậy thì chỉ có một khả năng, chính là đoạt xá. Chẳng qua, Hàn Duệ không hiểu chính là, nếu như đoạt xá vì sao lại phải đoạt một thân thể tu luyện phế sài như Quân Hạo.

“Quân Hạo.”

“Tên thật, ta biết ngươi không phải Quân Hạo.” - Hàn Duệ nói.

Quân Hạo: “Tên thật của ta là Quân Hạo, không lừa ngươi.”

Hàn Duệ: “…” - Không chịu phối hợp như vậy thì còn nói năng gì được nữa.

“Tên của ta thật sự là Quân Hạo, chỉ có điều đúng là ta không phải là Quân Hạo trước kia, chỉ cùng tên với hắn mà thôi.” - Quân Hạo nói. Quân Hạo cũng không muốn giấu giếm Hàn Duệ chuyện mình thực sự không phải là nguyên chủ, nếu hắn đã thích Hàn Duệ thì phải để Hàn Duệ biết hắn không phải nguyên chủ, hắn phải dùng thân phận của chính mình để theo đuổi Hàn Duệ. Lại nói, tính cách của hắn thay đổi nhiều như vậy, có muốn cũng không thể giấu được những người thân cận, cũng may nguyên chủ cũng chẳng có người nào thân cận. Nếu như không vì thích Hàn Duệ, hắn cũng sẽ không để Hàn Duệ phát hiện ra hắn không giống lúc trước.

“Sao ngươi lại đoạt xá thân thể này của Quân Hạo, thiên phú tu luyện của hắn rất kém cỏi.” - Hàn Duệ khó hiểu hỏi, nói kém là còn đang nói giảm nói tránh đi rồi.

“Trùng hợp thôi.” - Nói xong hắn bèn đem chuyện vì sao hắn từ Thủy Lam tinh xuyên đến đây kể cho Hàn Duệ nghe, không hề giấu giếm Hàn Duệ chút nào.

Nghe Quân Hạo nói xong trong lòng Hàn Duệ rất khϊếp sợ, Thủy Lam Tinh, tiên giới, tiên khí, đều là những thứ mà hắn chưa từng nghe qua. Sau khi khϊếp sợ qua đi, Hàn Duệ hỏi: “Vì sao ngươi lại kể những chuyện này cho ta nghe, ngươi không sợ ta vì mưu tài mà hại mệnh ngươi sao? Ngay cả khi hiện tại ta đã không còn tu vi nữa thì ta cũng có thể đem những chuyện này kể cho gia gia, như vậy cũng sẽ khiến ngươi gặp họa sát thân. Một không gian có thể gieo trồng, ta tin rằng bất cứ ai cũng đều muốn có.”

Quân Hạo nhìn Hàn Duệ nói: “Ngươi sẽ không làm như vậy, ngươi không phải người như thế, lại nói, nếu như ngươi muốn, ta có thể cho ngươi.” - Nghe Quân Hạo nói xong, không hiểu sao Hàn Duệ lại cảm thấy mặt có chút nóng.

Quân Hạo thấy Hàn Duệ đỏ mặt, trong lòng hơi mừng thầm, nói tiếp: “Ta thích ngươi, muốn ngươi làm lão bà của ta cho nên ta sẽ không giấu giếm ngươi chuyện gì cả. Vừa nhìn thấy ngươi lần đầu tiên ta đã quyết định sẽ là ngươi, quyết định ngươi sau này sẽ là ái nhân duy nhất của ta.”

“Kiếp trước ngươi không kết hôn sao?” - Hàn Duệ hỏi, nghe Quân Hạo nói xong trong lòng Hàn Duệ cảm thấy thật ngọt.

Quân Hạo: “Không, ta thích người đồng giới, ở chỗ của chúng ta trước kia, hôn nhân đồng giới không được hợp pháp, vả lại, ta cũng không gặp được người mình thích.”

Hàn Duệ: “Nơi đó không có song nhi sao?”

Quân Hạo: “Không có, ở chỗ đó của ta chỉ có nam nhân và nữ nhân. Nam nữ kết hôn mới là phổ biến, đồng giới yêu nhau là dị loại.”

“Vì sao ngươi lại thích ta? Ta rất xấu.” - Hàn Duệ nói, hắn không rõ vì sao Quân Hạo lại thích hắn, ngay cả Tam Hỉ còn đẹp hơn hắn.

“Ta không phải người nơi này giống các ngươi cho nên thẩm mỹ cũng không giống. Ta thích người cao lớn soái khí như ngươi vậy, ngươi chẳng xấu một chút nào hết, do mắt thẩm mỹ của bọn họ không tốt thôi. Giống như ngươi mà ở chỗ chúng ta thì chính là một nam thần đẹp trai siêu cấp.” - Quân Hạo nói.

“Ta đã kết hôn, hơn nữa còn mang thai.” - Hàn Duệ nói.

“Đúng vậy, ngươi đã kết hôn với ta, hơn nữa còn mang thai con của ta, hiện tại ngươi đã là lão bà của ta rồi.” - Quân Hạo vô lại đáp, dù thế nào thì hôm nay hắn cũng phải chứng thực quan hệ của mình với Hàn Duệ.

Đối với hành vi vô lại của Quân Hạo, Hàn Duệ thật sự bất đắc dĩ, cuối cùng hơi ấp úng nói: “Ngươi không để bụng sao?”

“Không để bụng, hắn chính là ta, ta chính là hắn.” - Hàn Duệ nói, hắn hiểu được ý của Hàn Duệ.

“Vậy chúng ta ở bên nhau đi.” - Hàn Duệ đáp. Hắn muốn cho bọn họ một cơ hội, hắn nhìn ra được Quân Hạo này thích hắn, hắn cũng không ghét Quân Hạo này.

“Quá tốt rồi, cuối cùng ta cũng có lão bà.” - Quân Hạo vui vẻ nói: “Ta sẽ đối xử thật tốt với ngươi và hài tử.”

“Ta tin ngươi.” - Sau đó, Hàn Duệ vuốt bụng, không nói thành tiếng: “Bảo bảo, ngươi cũng có phụ thân rồi, hắn cũng sẽ yêu ngươi như mẫu phụ yêu ngươi vậy.” - Nói xong hắn cảm giác được đứa nhỏ trong bụng đá hắn một cái.

Quân Hạo hiểu môi ngữ cho nên cũng thầm nói trong lòng: “Bảo bảo, phụ thân sẽ đối xử với mẫu phụ ngươi thật tốt.”