Chương 76

Diệp Phàm đi đến công ty Triều Tịch, tiểu thư lễ tân nhìn thấy Diệp Phàm, tức khắc liền vui mừng.

"Diệp thiếu, ngươi cuối cùng cũng tới!"

Diệp Phàm khó hiểu nhìn tiểu thư lễ tân: "Các ngươi thấy ta tới hình như rất vui vẻ?"

"Bạch tổng đang mở họp, ngươi cứ đi lên chờ hắn trước." Tiểu thư lễ tân ân cần nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Cũng được!"

Hai tiểu thư lễ tân thấy bóng dáng Diệp Phàm biến mất, hai mặt nhìn nhau.

"Mấy ngày nay tâm tình Bạch tổng không tốt chút nào, chẳng lẽ là bởi vì Diệp thiếu không tới?"

"Không biết, bất quá rất có khả năng này."

"Chẳng lẽ Bạch tổng thật sự thích Diệp thiếu? Khẩu vị cũng quá nặng!"

"Diệp thiếu thật là, vậy mà đi một đôi dép lê tới đây."

-----------------------------------------

Diệp Phàm nghịch nghịch Quỷ Âm Kỳ, chờ đợi chán chết ở trong phòng Bạch Vân Hi. Diệp Phàm đợi một giờ, Bạch Vân Hi cuối cùng cũng đi vào.

"Ngươi đến rồi." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Ngươi xem pháp khí của ta! Quỷ Âm Kỳ."

Bạch Vân Hi nhìn Quỷ Âm Kỳ trong tay Diệp Phàm, chỉ cảm thấy Diệp Phàm thật xứng với lá cờ này, cực kỳ giống thần côn, "Sao ngươi mang thứ này vào được?" Quỷ Âm Kỳ lớn như vậy, Diệp Phàm sẽ không phải là khiêng vào đi, nếu thật sự như vậy, đề tài tán ngẫu cho người trong công trong nửa tháng kế tiếp đã có.

"Ta là người điệu thấp, không có rêu rao như vậy!"

Bạch Vân Hi: "......" Ban ngày ban mặt ghé vào cửa sổ tầng bảy giả mạo Spider Man còn có mặt mũi nói mình điệu thấp?

Diệp Phàm lắc lắc lá cờ trong tay, Quỷ Âm Kỳ lập tức nhỏ còn một phần ba, Diệp Phàm lắc lắc lần thứ hai, Âm Quỷ Cờ cư nhiên rút nhỏ còn bằng hai bàn tay.

"Thứ này có thể biến lớn biến nhỏ?" Bạch Vân Hi trừng lớn mắt, có loại cảm giác cực kỳ huyền huyễn.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, đây là kiện pháp khí đầu tiên của ta, để luyện chế nó, ta đã phải mất không ít công phu, khi ra ngoài ta mới nhìn thấy điện thoại của ngươi, thật xin lỗi, thời điểm luyện khí ta che chắn hết các loại điện báo, ngươi tìm ta có việc gì sao?"

Bạch Vân Hi cau mày, thở dài nói: "Con quỷ đói chết kia lại đi tìm chất nữ ta, ngọc bội ngươi đưa hỗ trợ chắn lại một lần, bất quá, ta sợ thứ kia sẽ không thiện bãi cam hưu (ngoan ngoãn lui tay)."

Diệp Phàm cau mày: "Nhìn dáng vẻ này xem ra là lệ quỷ a! Một con quỷ tầm thường mà thôi, lần trước bị hạt châu trên đổi vận châu của ngươi công kích một lần, cho dù Lôi Quang Phù không có tác dụng, trong thời gian ngắn này nó cũng không thể gây án lần nữa."

"Mấy ngày hôm trước bởi vì không liên hệ được với ngươi cho nên gia gia đã liên hệ với người Long Hổ Sơn." Bạch Vân Hi nói"

"Vậy sao, đám thần côn kia đã giải quyết xong rồi?" Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Không có, Long Hổ Sơn phái một vị chân nhân tới đây, chân nhân đó nói con quỷ kia đã chạy, trừ khi nó xuất hiện lại lần nữa, nếu không cũng không bắt được, vậy nên hiện tại người Long Hổ Sơn đang trông giữ cho Mạt Mạt, nhưng cái này cũng không phải kế lâu dài, dù sao Mạt Mạt cũng còn phải đi học, mà người Long Hổ Sơn cũng không có khả năng thời thời khắc khắc bảo hộ Mạt Mạt."

Nếu qua một đoạn thời gian nữa con quỷ kia còn không xuất hiện, người Long Hổ Sơn chỉ sợ là muốn bỏ cuộc.

Diệp Phàm gật gật đầu: "Lát nữa cơm nước xong ta đi xem xem có thể truy tìm tung tích con quỷ kia hay không." Có Quỷ Âm Kỳ rồi, truy tìm con quỷ kia hẳn là sẽ dễ dàng hơn một ít.

"Được, mấy ngày nay ngươi chạy đi chỗ nào?" Bạch Vân Hi nhịn không được hỏi.

"Ta ở biệt thự ta mới mua." Diệp Phàm nói.