Chương 58

Bạch Vân Hi nghe được mùi thú vị, quay sang nhìn Diệp Phàm: "Ngươi thấy thế nào?"

"Hẳn là không phải bị hạ độc, là trúng Đồng Tâm Cổ." Diệp Phàm nói.

"Đồng Tâm Cổ phân ra hai loại, một loại là bình đẳng Đồng Tâm Cổ, tác hại của loại Đồng Tâm Cổ này rất nhỏ, sau khi hai người yêu nhau dùng có thể tâm ý tương thông, phối hợp cũng càng thêm ăn ý, chỉ là, nếu một bên xảy ra chuyện, một bên khác cũng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định."

"Một loại khác giống như loại trên người Chương tiên sinh này, tử mẫu Đồng Tâm Cổ, tử cổ được mẫu cổ sinh ra, đối với mẫu cổ là nói gì nghe nấy, nếu tử cổ cách mẫu cổ càng gần, ảnh hưởng đối với ký chủ lại càng lớn, vậy nên Chương tiên sinh ngươi lúc tới gần Viên Y liền thường xuyên mất lý trí, nhưng sau khi rời khỏi lại có thể khôi phục, phải vậy không?" Diệp Phàm hỏi.

Chương Tư Lượng vội gật đầu: "Không sai, đúng là như thế!" Lúc trước, hắn thấy lão bà cùng Viên Y đánh nhau, rõ ràng là muốn giúp lão bà, nhưng ma xui quỷ khiến hắn lại đẩy lão bà xuống.

"Nếu là như thế vậy rời xa một chút thì tốt rồi." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm lắc đầu: "Không được, tử cổ cần dinh dưỡng, nếu rời xa mẫu cổ quá lâu, nó sẽ làm ầm ĩ, đến lúc đó Chương tiên sinh sẽ càng không thoải mái."

Chương Tư Lượng kinh ngạc cảm thán nhìn Diệp Phàm, lời này của Diệp Phàm không sai một chút nào.

Nữ nhân Viên Y kia quỷ dị như thế, Chương Tư Lượng đương nhiên từng nghĩ tới việc rời đi, nhưng trong cơ thể có một cỗ lực lượng bức bách hắn không thể không trở lại bên người Viên Y, ném chuột sợ vỡ đồ, nữ nhân kia quá tà môn, hắn hành động thiếu suy nghĩ cũng không tốt.

"Dưỡng cổ không có nguy hại nào sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Có một chút, mẫu cổ sinh trưởng cần hấp thu khí huyết, như vậy sẽ tiêu hao sinh khí của ký chủ, đến trình độ nhất định sẽ ảnh hưởng đến thọ mệnh." Người tu chân cũng có không ít người dưỡng cổ, phương pháp dưỡng cổ thiên kỳ bách quái, có rất nhiều phương pháp cũng có thể bổ sung khí huyết, vậy nên ảnh hưởng tương đối nhỏ.

"Tử cổ thì sao? Cũng sẽ tiêu hao thọ mệnh?" Chương Tư Lượng hỏi.

"Sẽ, bất quá, tương đối nhỏ, kỳ thật tử mẫu Đồng Tâm Cổ mà Chương tiên sinh ngươi dùng chỉ là một loại bán thành phẩm, không tính là cổ trùng chân chính, nếu thật sự là tử mẫu Đồng Tâm Cổ chân chính, ký chủ mang tử cổ sẽ không phản kháng được bất kỳ mệnh lệnh nào của ký chủ mang mẫu cổ, một khi phản bội sẽ chết không chỗ chôn, còn có thể thay đổi một cách vô tri vô giác ở bên trong thân thể ký chủ, bất quá, cổ trùng chân chính cũng không dễ bồi dưỡng như vậy." Diệp Phàm lạnh giọng nói.

Chương Tư Lượng cười chua xót, ẩn ẩn nghe ra được Diệp Phàm khinh thường cổ trùng bên trong thân thể hắn.

"Vậy, đại sư, ta còn có thể cứu chữa không?" Chương Tư Lượng cẩn thận hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Đương nhiên là có thể cứu, bằng không ta tìm ngươi tới làm cái gì, bất quá, có chút chuyện chúng ta phải nói rõ ràng trước, nếu ta giúp ngươi lấy cổ trùng ra, ngươi thật sự nguyện ý cho ta năm ngàn vạn?"

Chương Tư Lượng vội nói: "Cái này là đương nhiên!" Năm ngàn vạn tuy rằng không ít, nhưng chỉ cần có thể giải quyết tật xấu của thân thể hắn, đây cũng không tính là cái gì.

Diệp Phàm gật đầu: "Vậy được rồi."

Diệp Phàm lấy ra một cái đỉnh nhỏ, đem dược thảo đã chuẩn bị tốt trước đó ném vào.

"Hương vị gì vậy? Thật quá thối!" Bạch Vân Hi nhíu mày nói.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Rất thối sao? Cổ trùng thích nhất là loại hương vị này."