Chương 52

Sân bay.

"Giấy đăng ký đã làm xong, một lát nữa lên phi cơ, dò số chỗ ngồi là được."

Diệp Phàm gật đầu: "Được."

"Kinh đô là nơi quyền quý tụ tập, đến bên kia rồi, ngươi làm chuyện gì cũng phải cẩn thận, không được đắc tội với người ta." Võ Tư Hàm nghiêm túc dặn dò.

Diệp Phàm không vui nói: "Biểu ca, lời này ngươi đã nói qua vài lần rồi, trí nhớ của ta rất tốt, ngươi không cần nói đi nói lại như vậy."

Võ Tư Hàm "......" Hắn còn không phải là không yên tâm sao?

Võ Tư Hàm đau đầu nhìn đầu tóc Diệp Phàm: "Sao ngươi lại nhuộm đầu tóc mình đủ mọi màu sắc như vậy?"

"Nhà tạo mẫu tóc của cửa hiệu nhuộm cho ta, nghe nói làm như vậy tương đối khốc! Cái đầu này của ta làm mất ba ngàn lận, ngươi cảm thấy thế nào?" Diệp Phàm xoa xoa tóc nhìn Võ Tư Hàm.

Võ Tư Hàm: "......"

"Biểu ca, ngươi nói thử xem, Vân Hi sẽ thích kiểu tóc mới của ta sao?"

Võ Tư Hàm cười khan: "Ta không biết."

"Vậy được rồi, chờ ta tìm hắn hỏi là được."

Võ Tư Hàm: "...... Biểu đệ, sau khi ngươi bế quan đi ra hình như không giống trước kia lắm."

Diệp Phàm cười cười: "Đó là đương nhiên." Hắn đã tới Luyện Khí tầng ba, ít nhiều cũng có chút năng lực tự bảo vệ mình, tất nhiên sẽ khác trước kia một ít. "Biểu ca, ta đi vào đây."

Võ Tư Hàm gật đầu: "Đi đường cẩn thận."

-------------------------------------

Diệp Phàm ngồi xuống trong khoang khách quý, khoang khách quý có tám chỗ, chỉ có bốn người ngồi.

Vé máy bay khoang khách quý đắt hơn vài lần so với khoang bình thường, người bình thường sẽ không ngồi ở đây.

Ngồi bên cạnh Diệp Phàm là một lão nhân, cách một hành lang là một nữ nhân trang điểm đậm, bên cạnh nữ nhân, sát cửa sổ là một nam nhân trung niên ba bốn mươi tuổi, nam nhân mang bộ dáng nhân sĩ thành công, hai người nhìn qua giống như là một đôi.

Diệp Phàm tràn đầy hứng thú nhìn chằm chằm đôi tình lữ.

Nữ nhân không vui trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái, trong mắt xẹt qua khinh thường: "Ngươi ngồi sai vị trí phải không, đây là khoang khách quý!"

Diệp Phàm chớp chớp mắt, "Ngồi sai vị trí? Không có a!"

Ổ gà trên đầu Diệp Phàm đủ mọi màu sắc, một thân ăn mặc toàn là hàng vỉa hè, chân đi một đôi giày thể thao không chính hiệu, nhìn qua đã biết là hàng giả thấp kém, khó trách nữ hành khách bên cạnh cảm thấy Diệp Phàm ngồi sai vị trí.

"Dế nhũi!" Nữ nhân khinh thường liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, vẫy vẫy tay gọi một tiếp viên hàng không tới: "Tiếp viên hàng không, chỗ này có một vị khách ngồi sai vị."

Tiếp viên hàng không đi tới trước mặt Diệp Phàm, khách khí hỏi: "Vị khách nhân này, có thể đưa thẻ đăng ký của ngài cho ta xem một chút được không?"

Diệp Phàm lấy vé máy bay ra, tiếp viên hàng không kiểm tra một hồi rồi nói với nữ nhân: "Vị tiểu thư này, vị trí hắn ngồi không có vấn đề gì."

Trong lòng tiếp viên hàng không cũng có chút kinh ngạc, ngồi sai vị trí đăng ký là chuyện thường có, Diệp Phàm một thân tạo hình chợ búa, tiếp viên hàng không nhìn qua đã định là ngồi sai vị trí, nằm ngoài dự đoán của mọi người, tiểu tử này cư nhiên thật sự là giữ vé khoang khách quý của máy bay, tiếp viên hàng không tức khắc cảm thấy, kẻ có tiền thật biết chơi a!

Đầu năm nay, rất nhiều kẻ có tiền đều thích giả làm người nghèo, nhưng xem xu thế trào lưu này, mấy kẻ có tiền giả làm người nghèo đã không còn thỏa mãn, mà phải hướng về hình tượng kẻ nghèo hèn chợ búa mà xuất phát.

------------------------------------------