Chương 970

Diệp Phàm nhất thời không có biện pháp gì giải trừ Nhϊếp Hồn Trận bên dưới Đoạt Hồn Hồ, liền dứt khoát tìm một nơi thường trú ở lại U Vân Cốc, nghiên cứu Hồn Thủ Ấn.

Diệp Phàm thả linh hồn lực vào trong Đan Tháp, phát hiện bên trong Đan Tháp đúng là có truyền thừa về Hồn Thủ Ấn, nhưng bị Tháp Linh lòng dạ khó lường giấu đi.

Hồn Thủ Ấn có đơn giản, cũng có phức tạp, Diệp Phàm tiếp xúc với Hồn Thủ Ấn, giống như là mở ra cánh cửa vào thế giới mới.

Diệp Phàm trời sinh thần hồn, rất thích hợp học Hồn Thủ Ấn.

Lê Dĩnh trốn cách đó không xa, nhìn về phía động phủ của Diệp Phàm, nhíu chặt mày lại.

Bên trên động phủ của Diệp Phàm, có tuấn mã chạy băng băng, có diều hâu bay múa, có long đằng hổ gầm, mấy chục con hồn thú ngưng kết ở bên trên động phủ.

"Đó là hồn thú mà Diệp Phàm ngưng kết ra sao?" Lê Dục nghi hoặc hỏi.

Lê Dĩnh gật đầu: "Hình như là vậy."

"Sao lại có nhiều như vậy?" Lê Dục luôn lấy linh hồn lực của mình hồn hậu làm vinh, kiến thức qua linh hồn lực của Diệp Phàm, tức khắc chịu đả kích không nhỏ.

Lê Dĩnh khoanh tay nói: "Đan Vọng hình như từng nói Diệp Phàm trời sinh linh hồn Thần cấp."

Lê Dục lạnh mặt, khi Đan Vọng nói Diệp Phàm trời sinh thần hồn, Lê Dục cũng ở đấy, nhưng hắn không để ở trong lòng, chỉ cảm thấy người Nam Đại Lục kiến thức thiển cận nhìn lầm rồi, khếch đại linh hồn lực của Diệp Phàm.

"Tên kia có ý gì chứ? Đang yên đang lành thả nhiều hồn thú ra như vậy làm gì, khoe khoang sao?" Lê Dục chua lòm nói. Linh hồn lực của Lê Dục trong nhóm tu giả cùng giai đã xem như xuất sắc, nhưng một lần nhiều nhất cũng chỉ có thể thả ra ba bốn hồn thú.

Lê Dĩnh cau mày lại: "Hắn có thể là đang thí nghiệm Hồn Thủ Ấn."

"Ý ngươi là, trước đây hắn không biết Hồn Thủ Ấn, hiện tại đang học?" Lê Dục hỏi.

Lê Dĩnh gật đầu: "Hình như là vậy."

"Sao có thể?" Lê Dục không cho là đúng nói.

Lúc trước hắn học Hồn Thủ Ấn, dùng tới 40 ngày, đã chậm hơn Lê Dĩnh một chút, nhưng lão tổ cũng rất vừa lòng.

"Hắn hình như là không biết tới sự tồn tại của Hồn Thủ Ấn, nhìn ngươi làm một lần mới biết được." Lê Dĩnh nói.

Lê Dục cũng có loại cảm giác này, nhưng không muốn thừa nhận, "Ta thấy ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, trước đây hắn nhất định từng học qua Hồn Thủ Ấn, chỉ là không biết làm thế nào, thấy ta làm một lần, mới thông suốt mà thôi."

Lê Dĩnh gật đầu: "Cũng có loại khả năng này."

"Không ngờ rằng một tu sĩ mới thăng cấp Nguyên Anh ở Nam Đại Lục lại cũng có nhiều thủ đoạn như vậy." Lê Dĩnh nhìn về phía Đan Mặc, thở dài: "Hình như ta đã xem thường tu sĩ Nam Đại Lục rồi."

Đan Mặc xấu hổ cười: "Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường ở Nam Đại Lục cũng không có năng lực như Diệp Phàm."

Thủ đoạn của Diệp Phàm làm Lê Dục cùng Lê Dĩnh chấn kinh một phen, không ngờ rằng Đan Mặc còn khϊếp sợ hơn hai người nhiều, trong ấn tượng của Đan Mặc, tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ ở Nam Đại Lục pháp khí thấp kém, tài sản nghèo nàn, căn bản không thể so với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ ở Trung Đại Lục.

Trước khi tới, Đan Vọng không ít lần cường điệu Diệp Phàm lợi hại bao nhiêu, Đan Mặc tự cảm thấy mình là người từng trải, là Đan Vọng quá coi trọng Diệp Phàm, chứng kiến qua thủ đoạn của Diệp Phàm, Đan Mặc mới phát hiện, Đan Vọng lo lắng không phải không có lý.

"Cái hồ kia hình như không được bình thường lắm." Lê Dục nói.

Lê Dĩnh gật đầu: "Nếu ta không nhìn lầm, bên dưới cái hồ kia có một Nhϊếp Hồn Trận."

"Diệp Phàm vẫn chưa đi, phỏng chừng là còn chưa hết hi vọng với Lưu Vân Tinh Ti." Lê Dục nói.

Lê Dĩnh cau mày: "Nếu hắn dám xuống hồ tìm Lưu Vân Tinh Ti, vậy nhất định sẽ bị Nhϊếp Hồn Trận ảnh hưởng." Đến lúc đó liền tới cơ hội của bọn họ rồi.

Lê Dục do dự một chút, nói: "Đan Tháp ta có thể không cần, nhưng Thiên Hỏa cùng con rối đều là của ta."

Lê Dĩnh gật đầu: "Có thể, ta muốn phương ấn kia."

Đan Mặc nghe Lê Dục cùng Lê Dĩnh đối thoại, nhíu mày lại, trong lòng thầm cảm thấy không ổn, đồ còn chưa tới tay, Lê Dục cùng Lê Dĩnh đã bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm.

Đan Mặc mơ hồ biết, lần này hai người tới, lão tổ đã cho bọn họ mỗi người một đòn sát thủ, trận chiến lúc trước tuy rằng kịch liệt, nhưng Lê Dục cùng Lê Dĩnh đều không dùng hết sức.

-----------------------------------------