Chương 16

Rõ ràng là cô bé đã làm theo động tác với kỹ thuật trong trí nhớ, nhưng sao cô bé cố mãi mà không làm được?

Triệu Tiểu Lê hít vào một hơi thật sâu, cố gắng kìm lại nhưng không được, tức giận nguýt cô bé: “Chị tránh ra! Để em thử!!”

Không phải chỉ là leo cây thôi sao? Cô sẽ, cô có thể, cô làm được!!

Có thể là tại khí thế của Triệu Tiểu Lê quá mạnh mẽ, Vân Miên nghệt ra một giây rồi nghe lời né ra, dùng đôi mắt trông mong nhìn Triệu Tiểu Lê xắn tay áo trèo lên cây.

“Cố lên!!” Vân Miên nắm chặt tay cổ vũ cô.

Triệu Tiểu Lê gần như là dùng hết toàn bộ sức mạnh từ thuở bú sữa mẹ ôm chặt lấy thân cây, leo lên từng chút một.

Cô không hiểu làm sao mà sự việc lại phát triển thành thế này, nhưng có một câu châm ngôn thế này: Đến cũng đến rồi.

Cô theo Vân Miên đi từ nhà lên núi, lại bước thấp bước cao theo đến dưới tàng cây hồng này, hiện tại nếu để Vân Miên trắng tay về nhà, vậy thì cô đi theo lâu thế là phí công hết à?!

Nghĩ đến bản thân luôn lo lắng hãi hùng đi đường mà phải thở hồng hộc, Triệu Tiểu Lê khẽ cắn môi, có ra sao thì cũng phải trèo lên cây bằng được!

Vân Miên ngẩng mặt lên, miệng khẽ cong, ngẩn ngơ nhìn Triệu Tiểu Lê đã thành công leo lên được chạc cây và đang ngả nghiêng cố đứng vững, trong mắt cô bé tràn đầy sự thán phục và sùng bái không tự chủ.

“Em giỏi quá đi!!” Các bạn nhỏ luôn khen ngợi một cách thẳng thắn không giấu giếm như vậy, nâng cao ngữ điệu một cách chân thành khoa trương, dù là ai thì cũng thu được cảm giác thành tựu không gì sánh nổi từ trong bốn chữ đơn giản ấy.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Tiểu Lê đỏ ứng lên vì được khen, cô vừa cầm lấy nhánh cây vừa mím chặt môi, một hồi lâu sau vẫn chưa sắp xếp được câu từ hợp lý để trả lời, chỉ hung hăng mơ hồ đáp lại: “Đừng kéo dài thời gian, em ở trên cây hái quả, chị ở dưới đó nhớ đón lấy, không sẽ bị dập nát mất, hiểu chưa?”

Vân Miên không hề cảm thấy mất mặt khi mình bị một người nhỏ tuổi hơn mình là Triệu Tiểu Lê chỉ đạo, vẫn dùng ánh mắt sáng trong như cũ nhìn Triệu Tiểu Lê trên cây, đối phương nói cái gì cô bé cũng ngoan ngoãn nghe theo, kéo chiếc quần cũ mèm của mình, trông mong được bỏ quả hồng Triệu Tiểu Lê hái xuống vào.

Mà trong quá trình này, hệ thống chồm hổm trên quả hồng ở chỗ cao nhất, báo cáo theo thứ tự đâu ra đấy: [Tiến độ nhiệm vụ: 5,5%... 6,1%...]