Quyển 2 - Chương 1: Nam Chủ là giáo bá bất lương

“Cô thật sự có thể giúp tôi sao?” Nữ sinh trong ảnh sắc mặt tái nhợt ốm yếu, giữa lông mày có chút do dự, nhưng phần nhiều là khẩn cầu, sự khát vọng sâu trong tâm hồn, “Tôi hi vọng Tô Ngang Nhiên có thể thích tôi." Nữ sinh mở miệng định nói, lại cảm thấy bất an khó hiểu, “Tôi muốn cậu ấy có thể ở bên cạnh tôi đến cuối sinh mệnh.”

Lam Âm hơi cong môi, dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào màn hình, ánh sáng xanh nhạt dần dần nhạt đi: “Như cô mong muốn.”

Trên đời mọi người đều theo đuổi thứ mà họ vĩnh viễn không có được. Trong thế giới tình yêu, người chạy chốn người đuổi theo, làm tổn thương nhau, và cuối cùng cả hai đều không có được nhau.

Câu chuyện rất đơn giản, cô gái bị Lam Âm chiếm cơ thể cũng là một cô gái rất ngây thơ, nhưng lại quá nhút nhát và không trung thực, tính tình lại có chút kiêu ngạo, điều này đã khiến cô rơi vào cảnh làm một nữ nhân vật phụ độc ác.

Mối tình thầm kín của tuổi trẻ là nguy hiểm nhất. Có người cả đời sẽ không bao giờ quên được mối tình đầu của mình. Nó giống như một hạt giống, gieo vào trái tim tuổi trẻ. Những lời nói, hành động, nụ cười bình thường của đối phương đều có thể trở thành một chất dinh dưỡng cho hạt giống nảy mầm, hạt lớn nhanh và dần dần phát triển thành cây cao chót vót.

Nhưng hiện thực là, có lẽ nam sinh kia không biết gì cả.

Tô Ngang Nhiên là một giáo bá trường trung học số 1 thành phố H, thành tích kém cỏi, tính cách cũng kém. Ngoài khuôn mặt đẹp trai, cậu ta hầu như không có chỗ nào đáng khen, tuy nhiên, cậu lại thích một nữ sinh cùng lớp tính cách nhẹ nhàng, nhút nhát đó là học bá Ôn Lăng. Ôn Lăng không có hứng thú với tình yêu, cô giống như một con chuột hamster khi đối mặt với Tô Ngang Nhiên, khi cậu tiến một bước, cô lại lùi một bước.

Cuộc chiến tình ái giữa hai người đã diễn ra được một năm, cả trường đều biết Tô Ngang Nhiên lại theo đuổi Ôn Lăng, nhưng Ôn Lăng chỉ giả vờ như không biết.

Tô Ngang Nhiên càng ngày càng sốt ruột, cậu gặp Hạ Lam Âm trong một chuyến cắm trại ngoài khuôn viên trường, cậu phát hiện Ôn Lăng sẽ phản ứng nếu cậu và Hạ Lam Âm thân mật với nhau. Cậu nhận ra Ôn Lăng đối với cậu cũng có tình cảm, cho nên thiếu niên vốn là người nóng nảy nên đã lợi dụng chuyến cắm trại này để đến gần Hạ Lam Âm và đạt được mục đích khiến Ôn Lăng ghen.

Tô Ngang Nhiên nghĩ mọi việc đơn giản, cậu không hề biết rằng hành động của mình lúc đó sẽ lay động trái tim non nớt của Hạ Lam Âm, sau chuyến cắm trại, Ôn Lăng và Tô Ngang Nhiên chính thức bắt đầu hẹn hò, Hạ Lam Âm ảm đạm rời khỏi sân khấu, và từ đó bắt đầu cuộc hành trình dài mà chua sót của tình yêu thầm kín.

Hạ Lam Âm không biết cách biểu đạt tình cảm, cô ấy luôn muốn thể hiện bản thân trước mặt Tô Ngang Nhiên, nhưng cô ấy luôn không bắt được trọng điểm, điều đó khiến cô ấy vừa vụng về vừa đáng yêu.

Mọi chuyện cũng không khá hơn, một ngày mùa hè năm cuối cấp, Hạ Lam Âm được chẩn đoán mắc bệnh, cô càng thêm không dám nói cho Tô Ngang Nhiên biết tình cảm của mình, cuối cùng chết vào mùa thu hoang vắng.

Mối tình đơn phương này quá u ám và áp lực, sau khi Lam Âm dung hợp vào cơ thể Hạ Lam Âm, những cảm xúc mạnh mẽ trong l*иg ngực vẫn có thể tác động đến cô, cho đến khi chết, Tô Ngang Nhiên không biết rằng còn có một cô gái yêu cậu như thế, yêu nhiều hơn bất cứ ai khác yêu cậu. Lam Âm đưa tay sờ ngực, cố gắng bình tĩnh hô hấp, chờ đợi hai phút, cảm xúc mãnh liệt mới bị đè xuống.

Mở mắt ra, cô nhìn thấy trước mặt là một trại lều màu xanh đậm, Lam Âm chậm rãi ngồi dậy, xoa xoa thái dương, ù tai dần dần giảm đi, sau đó cô đứng dậy, mở rèm lều bước ra ngoài.

"Cậu tỉnh rồi?"

Một nữ sinh đang nhóm lửa ngước mắt nhìn cô, thái độ không mặn mà cũng không nhạt, như thể không quan tâm đến cô lắm, Lam Âm gật đầu không nói gì.