Chương 5: Công tử thứ xuất VS Trạng nguyên lang (3)

Hạ Tình Tình

một

đường bị dẫn

đi, bởi vì

đã

lâu

không

ăn cơm, dạ dày rất khó chịu, cả người vô lực,

một

hồi lâu, nam tử rốt cuộc

đi

tới

một

viện tương đối hẻo lánh rồi buông nàng ra. Hạ Tình Tình chân mềm nhũn suýt té ngã, được nam tử giữ lại. Nam tử nhìn nàng khẽ nhíu mày, sẹo

trên

mặt càng dữ tợn, sợ tới mức nàng lập tức đứng vững. Lúc này trong viện

một

nữ tử trung niên quần áo mộc mạc

đira, dung mạo bình thường, hơi hơi mập, biểu tình cũng nghiêm túc. Bà

đi

tới hơi gật đầu với nam tử

mộtcái, sau đó

một

tay nâng cằm Hạ Tình Tình cẩn thận quan sát

một

hồi, lại nhìn nàng

một

lần từ đầu đến chân, ấn vài cái ở

trên

eo nàng, rồi sau đó gật gật đầu như vừa lòng, lộ ra

một

tia tươi cười cực đạm.Nam tử thấy thế có vẻ thở dài

nhẹ

nhõm

một

hơi, sau đó cởidây thừng cho Hạ Tình Tình rồi rời

đi.

Nữ tử trung niên đưa Hạ Tình Tình vào

một

gian phòng, ý bảo nàng ngồi xuống, nhìn môi nàng khô nứt, ánh mắt ngưng lại, sau đó rót

một

chén nước đặt ở trước mặt nàng, Hạ Tình Tình cẩn thận tiếp nhận, thấp giọng

nói

tạ, uống xong yết hầu cuối cùng thoải mái hơn. Buông ly nước, Hạ Tình Tình quy quy củ củ ngồi yên, trong lòng lại tính toán nghĩ biện pháp nào chạy

đi.

đang

lúc này, bên tai truyền đến thanh

âm

hệ thống "Ký chủ, ở chỗ này tôi cảm nhận được

một

cỗ khí vận thuộc về vai chính, hơn nữa... có chút kỳ quái... Chúng ta trước hết nghĩ cách lưu lại, để ta điều tra



ràng." Hạ Tình Tình hơi hơi sửng sốt, có lẽ là nữ chủ hoặc nam xứng ở chỗ này? Nàng lấy lại bình tĩnh, lên tiếng ở trong lòng.

Nữ tử trung niên thấy nàng uống xong nước, bắt đầu

nói

chính

sự: "Ta họ Chu, là quản gia thứ nhất của Khương phủ, tất cả mọi người đều gọi ta là Chu ma ma. Mặc kệ lúc trước ngươi thế nào, nếu vào phủ,

thì

đã

là nha hoàn trong phủ này. Nếu ngươi an phận, ngày tháng

sẽ

không

quá khổ, nhưng nếu ngươi nghĩ chạy trốn..." Chu ma ma

không

nói

thêm gì nữa, nhưng ánh mắt sắc bén cùng

một

tia cười lạnh ở khóe miệng lại làm người ta

không

rét mà run. Hạ Tình Tình

đang

muốn ở lại, nghe vậy lập tức ngoan ngoãn gật đầu. Chu ma ma thấy thế vừa lòng hơn, hỏi tên nàng, sau đó lấy khế ước bán thân cho nàng ấn dấu tay, lại dặn dò vài câu rồi rời

đi.

Hạ Tình Tình đóng cửa phòng lại, ngồi ở

trên

giường bắt đầu dò hỏi hệ thống: "Thế nào, có manh mối gì hay

không?"

"Có cốt truyện mới, ký chủ chuẩn bị tiếp thu

một

chút."

Hạ Tình Tình nhắm mắt, lại

một

trận đau đớn đánh úp tới, cùng với đau đớn, Hạ Tình Tình

thật

ra

đãbiết

không

ít chuyện có quan hệ tới Khương phủ. Khương đại nhân của Khương phủ, Khương Du, làm quan nhị phẩm, được hoàng đế trọng dụng.

hắn

có hai nhi tử, đại nhi tử Khương Hà là chính phu nhân Đồng thị sinh ra, nhi tử thứ hai Khương Hạo do tỳ nữ sinh ra.

nói

tới Đồng thị này, là nữ tử rất có tâm kế. Năm đó Đồng thị gả cho Khương Du,

hắn

chỉ là tiểu quan thất phẩm, xem như gả thấp. Năm Khương Hà hai tuổi, Khương Du nguyện trung thành với đương kim hoàng đế lúc ấy vẫn là hoàng tử, bị binh mã Thái tử đuổi gϊếŧ, Đồng thị vì thay

hắn

chắn hai đao, tuy mạng lớn còn sống, lại bị thương thân mình, nằm ở

trên

giường dưỡng suốt

một

năm mới có thể xuống, hơn nữa

không

thể mang thai. Còn mẫu thân Khương Hạo là tỳ nữ của Đồng thị, khi Đồng thị dưỡng bệnh, thông đồng với Khương Du, có mang Khương Hạo. Việc này có thể nghĩ, đối với Đồng thị

đang

bệnh là đả kích to lớn. Khương Du tự biết thua thiệt Đồng thị, sau khi Khương Hạo sinh ra liền đưa

hắn

và mẫu thân

hắn

đi

thiên viện, cũng kệ Đồng thị đề nén hai mẹ con. Về sau Đồng thị càng trầm trọng thêm, thò bàn tay về phía hậu viện, nhiều năm như vậy, thϊếp thị hậu viện

không

một

ai thành công sinh hạ hài tử, Khương Du tuy

khôngđành lòng, nhưng ngại thế lực nhạc gia và ân cứu mạng của Đồng thị, chung quy vẫn chưa

nói

gì.

Khương phủ to như vậy, chủ mẫu

không

ưa, mấy hạ nhân hầu hạ

hắn

thấy gió mượn đà, cắt xén đồ ăn và quần áo, Khương Hạo tuổi

nhỏ

dưới

sự

chèn ép của những người đó mà lớn lên. Mẹ đẻ yếu đuối, lúc

hắn

bảy tuổi chung quy

không

chịu đựng được mà

đi, từ đó về sau Khương Hạo càng trở nên

âm

u, ánh mắt càng ngày càng lạnh, hạ nhân tuy sợ hãi, cũng

không

để bụng, bất quá là công tử thứ xuất

khôngbằng hạ nhân thôi. Nhưng mà, ai cũng

không

nghĩ tới, công tử này

không

chớp mắt lại có

một

ngày xoay người. Ngày đó, cũng là bắt đầu ác mộng của bọn họ.