Chương 39: Công tử thứ xuất VS Trạng nguyên lang (37)

Hạ Tình Tình kinh hô

một

tiếng, theo bản năng duỗi tay ôm quanh cổ

hắn.

Khương Hạo cong khóe miệng, ôm nàng

đi

ra cửa, vòng vào

một

gian nhà gỗ phía sau.

một

luồng nhiệt khí ập tới,

hắn

thế nhưng mang nàng

đi

bể tắm của

hắn.

Sau bình phong

đã

đầy sương trắng mù mịt, trong ao còn bỏ thêm các loại thảo dược,an thần,

ẩn

ẩntruyền đến mùi thuốclàm người ta thoải mái.

Hóa ra

hắn

đều chuẩn bị tốt.

Hạ Tình Tình trong lòng ấm áp, tay ôm

hắn

cổ hơi hơi chặt hơn.

Khương Hạo ôm nàng

đi

vào sau bình phong, ngồi xuống ghế, ôm nàng ngồi

trên

đùi

hắn, sau đó cúi đầu... bắt đầu giúp nàng cởϊ qυầи áo.

Tai nàng nóng lên, cuống quít đè vạt áo lại, cúi đầu

nhẹ

giọng

nói: "Công tử, nô tỳ... nô tỳ tự mình làm là được."

Tay Khương Hạo ngừng lại, ánh mắt nặng nề nhìn nàng, trong mắt

một

mảnh đen tối, hai người dựa vào quá gần, nàng bị

hắn

nhìn có chút

không

được tự nhiên.

một

thoáng ngửa đầu ra sau, cái gáy đột nhiên bị người đè lại, trước mắt

một

cái bóng rơi xuống, sau đó

trên

môi

một

trận ấm áp.

Môi

hắn

dính sát vào nàng,

một

tay đỡ lấy đầu nàng,

một

tay ôm ở

trên

eo nàng

nhẹ

nhàng vuốt ve, hô hấp lướt

trên

mặt nàng, nóng, ngứa.

Giờ phút này trong lòng Khương Hạo kỳ

thật

tràn đầy khẩn trương thấp thỏm, thấy nàng như

không

có ý tứ giãy giụa phản kháng, liền đánh bạo chậm rãi chuyển tay đặt ở bên hông nàng sangchỗ xương cùng,

nhẹ

nhàng nhấn

một

cái.Hạ Tình Tình cảm thấy bên hông tê rần, theo bản năng há mồm thở

nhẹ, lưỡi nóng bỏng nhân cơ hội chui vào trong miệng nàng, cực kỳ bá đạo liếʍ láp hàm răng nàng, sau đó cuốn lấy lưỡi nàng, dùng sức mυ"ŧ vào, đoạt lấy hơi thở nàng.

Hơi nước lượn lờ, Hạ Tình Tình nắm chặt ống tay áo, ngửa đầu nhận

hắn

hôn, trong phòng càng ngày càng nóng, nàng bị

hắn

hôn cả người nhũn ra, trong đầu có chút thiếu khí, vô lực chui vàotrong ngực

hắn.

hắn

rốt cuộc buông miệng ra, ôm nàng,

một

cái tay khác bỏ

đi

váyáo ngoài của nàng, chỉ để lại

một

cái yếm và qυầи ɭóŧ, sau đó nhanh chóng kéo rơi áo ngoài của mình, ôm nàng đứng dậy chậm rãi

đixuống bể tắm.

Hạ Tình Tình đỏ mặt chôn trongngực

hắn, đến khi toàn thân được nước ấm bao vây, nàng nhịn

khôngđược than

nhẹ

một

tiếng.

Khương Hạo trong mắt nhiễm ý cười, cúi đầu ở

trên

mặt nàng hôn

một

cái, sau đó đột nhiên buông lỏng tay.

Thân thể đột nhiên rơi xuống, Hạ Tình Tình sợ hãi kêu

một

tiếng, dùng sức ôm lấy cổ

hắn, thân mình dính sát vào

hắn, hai chân theo bản năng quấn ở

trên

người

hắn, Khương Hạo thuận thế nâng mông nàng nhấc lên

trên, cười

nhẹ

một

tiếng.

thật

vất vả ổn định thân mình, nàng ngẩng đầu trừng

hắn, lại thấy ánh mắt

hắn

đột nhiên tối sầm xuống, hầu kết

nhẹ

lăn, sáng quắc nhìn chằm chằm ngực nàng, nàng vội vàng cúi đầu, lúc này mới phát

hiện

tư thế ôm

hắn

có bao nhiêu ái muội. Yếm màu đỏ bị nước làm ướt nhẹp, mỏng mảnh dán vào trước ngực, dấu

không

được hình dạng hai luồng tròn trịa. Đỉnh hơi hơi đứng thẳng

đang

nhẹ

nhàng cọ lên ngực

hắn, cơ hồ trong nháy mắt, nàng cảm giác được chỗ bụng

nhỏ



một

thứ cứng rắn ngạnh ngạnh chống lên nàng.

Hạ Tình Tình tức khắc vừa thẹn lại bực, cả khuôn mặt đỏ lên, nàng cắn môi dưới, trong mắt to hơi nước mênh mông, mang theo vài phần tức giận, vài phần ngượng ngùng, vài phần ủy khuất.

Nàng lại

không

biết mình như vậy có bao nhiêu kiều mị động lòng người, làm Khương Hạo nhìn đến hạ thân trướng lớn vài phần. Nhưng mà, giờ phút này

hắn

lại bận tâm thân thểnàng, cáigì cũng

khôngđược làm.

hắn

hít sâu

một

hơi, như hả giận ở vành tai nàng khẽ cắn

một

ngụm, dựa vào

trên

vai nàng bình phục

một

lúc, sau đó ôm nàng

đi

về phía trước,

đi

vào nới tận cùng bên trong có bậc thang, buông nàng xuống, đỡ nàng đứng ở bậc thang.

Nước ao vừa vặn

không

quá ngực, trong nước màu đỏ như

ẩn

như

hiện, mặt nước sương mù mờ mịt, mặt nàng trắng nõn phiếm hồng, hạ thân

ẩn

ẩn

lại có xu thế nâng về phía trước, Khương Hạo thấp rên

một

tiếng, cực lực khắc chế dục hỏa quay cuồng trong cơ thể, để nàng xoay người ghé vào bên cạnh ao.

nhẹ

nhàng đẩy ra tóc dài đen nhánh, tấm lưng tuyết trắng xuyên qua mi mắt, phía

trên

đan xen từng vết roi hồng nhạt cùng

một

ít ấn ký thuốc mỡ màu nâu. Dù sớm có chuẩn bị tâm lý, tay Khương Hạo vẫn cứng đờ, dục hỏa vừa rồi nháy mắt bị diệt

không

còn

một

mảnh, trong lòng như đột nhiên bị đấm

một

cái, ý đau nhè

nhẹ

lan tràn, mang theo chua xót.

Hạ Tình Tình cảm giác người phía sau đột nhiên

không

có động tĩnh, thầm nghĩ có phải dấu vết

trênlưng quá dữ tợn khó coi hay

không, tuy biết nàng dùng thuốc về sau

sẽ

không

lưu sẹo, nhưng nghĩ đến

hắn

hiện

tại có thể

sẽ

ghét bỏ, trong lòng vẫn có chút khổ sở, cũng

không

chú ý người phía sau đỏ mắt, trong mắt tràn đầy tự trách và đau đớn kịch liệt.

Nàng có chút chật vật xoay người muốn

nói

thôi bỏ

đi, lại bị

một

đôi bàn tay to giữ chặt eo, chủ nhân bàn tay to cúi xuống hôn, môi run hôn lên lưng nàng. Có cái gì nóng nóng

nhỏ

giọt ở

trên

lưng nàng, làm tâm nàng đều run lên theo.

Bên tai truyền đến

một

thanh

âm

cực lực đèn nén: "Thực xin lỗi...

thật

sự

thực xin lỗi..."

một

câu chứa đầy đau đớn làm nàng nhịn

không

được trong mắt nóng lên,

không

biết là khó chịu hay ủy khuất.

một

ngày này cảm tình trong lòng bị nàng liều mạng áp chế trong nháy mắt giãy giụa, muốn tràn ra bên ngoài, nàng đột nhiên rất muốn khóc lớn

một

trận, sau đó nước mắt

thật

sự

không

chịu khống chế mà rơi xuống, bả vai

nhẹ

nhàng rung động.

Khương Hạo hình như có cảm giác, xoay nàng lại, thấy

trên

mặt nàng tất cả đều là nước mắt, tức khắc luống cuống,

hắn

luống cuống tay chân muốn thay nàng lau nước mắt, lại càng lau càng nhiều. Cuối cùng

hắn

không

có cách nào, chỉ có thể ôm nàng vào trong lòng, như trấn an thấp giọng dỗ nàng, trong lòng khó chịu cực kỳ.

Đều là

hắn

không

tốt. Làm nàng khổ sở.

Khổ sở phải phát tiết ra.

Về sau,

hắn

không

bao giờ muốn nàng khổ sở nữa.

Cùng với nam nhân ôn thanh

nói

nhỏ, tiếngkhóc nức nở trong phòng dần dần

nhỏ

đi.

Hạ Tình Tình khóc lớn

một

hồi, buồn khổ nghẹn lâu trong lòng như vậy rốt cuộc tiêu tán

một

ít, nàng ngước đôi mắt đỏ hoe, lúc này mới cảm thấy có chút ngượng ngùng,

không

dám nhìn

hắn. Khương Hạo sờ sờ mặt nàng, xoay thân mình nàng lại,làm nàng

một

lần nữa dựa bên cạnh ao.

hắn

nhẹ

nhàng vốc

một

vốc nước, động tác mềm

nhẹ

giúp nàng rửa sạch thuốc mỡ còn sót lạiphía sau lưng, hai mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vết roi

trên

lưng nàng, muốn đem chúng nó khắc vào đáy lòng.

Đây là vết thương

hắn

mang đến cho nàng.

hắn

vĩnh viễn

không

dám quên.