Tạ Tê đi trước dẫn đường, mọi người đều không nói hai lời mà đi theo.
Một đám người ở trong rừng rậm đi nửa giờ mới tìm được một cái hố nằm khuất ở vùng đất trũng, đường kính đại khái có 15 cm nhìn qua rất sâu.
Jenny ngồi xổm bên cạnh hố, lòng bàn tay trào ra lượng lớn nước, dòng nước cuồn cuộn không ngừng chảy vào hố.
“Nghe tôi đếm ngược.”
Kha Kha vỗ vai Tô Tuyền, vừa nghiêng đầu lắng nghe cái gì, vừa mở miệng: “10, 9, 8, 7 ”
Tô Tuyền nhận ra cô ấy có thể là đang nghe âm thanh trong sào huyệt.
“3, 2, 1.”
“Động thủ.”
Thời điểm phát ra lời nói, Tô Tuyền ở cửa động bắt đầu phát động lôi điện.
Dòng điện ở trong dòng nước quay cuồng, nhanh chóng tiến vào, người bên ngoài chỉ nghe thấy tiếng tia lửa nổ tanh tách, sau đó là âm thanh thứ gì chạm phải dòng điện bị bỏng, nướng cháy.
Tô Tuyền ngẩng đầu nhìn.
Các đồng đội đều đã quen.
Tạ Tê khoanh tay, nhìn cô một cái, hơi hơi gật đầu.
Không lâu sau đó, bọn họ bắt đầu đào hố, dưới bùn đất ẩm ướt chất đống xácdị thú.
Những xác dị thú đó tựa như con rết, chỉ là cái đầu lớn hơn một vòng, thân thể màu đen, hai bên mọc ra hàng chục cặp chân hình móc câu, và trên lưng có một đôi cánh mỏng trông rất kì quái.
Tất cả các xác dị thú đều bị dòng điện đốt trọi trở nên khô quắt được để trong hòm.
Thời gian hơn một giờ tiếp theo, bọn họ đi đi dừng dừng, tổng cộng phá được mười mấy sào huyệt.
“Chờ chút.”
Đột nhiên, nam nhân tóc nâu dừng bước.
Tô Tuyền đã phát hiện Tạ Tê dẫn đầu, mọi người dường như đều nghe mệnh lệnh của hắn, hắn dừng lại, mọi người cũng dừng hành động.
Mặt đất ẩn ẩn truyền đến thanh âm chấn động, có thứ gì từ xa tiến đến, bùn đất bắn lên hai bên sườn.
Giây tiếp theo, cỏ và lá tán loạn khắp nơi, một con dị thú to lớn lao ra khỏi mặt đất.
Nó cao xấp xỉ tòa nhà hai tầng, dài hơn mười mét, cả người giáp xác đen nhánh bóng loáng, các chi tựa như lưỡi hái, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
“Ôi trời, vận khí hôm nay thật không tồi a~.”
Nhóm lính đánh thuê không hề sợ hãi, ngược lại mỗi người xoa tay hầm hè.
“Đúng thật con này có thể đáng giá hơn nhiều so với những con bé trong động.”
Rốt cuộc Kha Kha cũng hoàn toàn mở đôi mắt mèo ra, “Tôi muốn cùng nó chơi đùa vui vẻ.”
Tô Tuyền nhất thời không biết có nên đi lên hay không, các động đội đã vọt lên trước.
Trận chiến sau đó thập phần hỗn loạn.
Cô không hề có kinh nghiệm với quần ẩu dị thú, có chút lo sợ.
“Can đảm lên là được.”
Jenny thoáng nhìn cô an ủi một câu, “Nếu bị thương, chúng ta còn có dị năng giả chữa trị, có thể chữa khỏi trong mười phút.”
“Hơn nữa cô không có kinh nghiệm thì chỉ cần tùy tiện tấn công nó, làm nó phân tâm là đủ rồi.”
Tô Tuyền: “Nga.”
Tô Tuyền cũng yên tâm tiến lên.
Lăn lộn nửa giờ, mấy lần dùng đao đánh trúng bên ngoài dị thú, sau đó lại bị đánh bay ra ngoài.
Lưỡi đao có thể cắt tấm thép cũng khó khăn lắm mới có thể lưu lại một vết rách, nhưng số lần nhiều liền có thể chém tới máu thịt.
Lúc đánh xong, Tô Tuyền chỉ bị thương nhẹ.
Nhưng mà cả người mặt xám như tro, toàn thân là máu, trên trán và tóc cũng bị dính vào, mặt nạ hô hấp bị mẻ một góc, áo khoác bị rách hỏng.
Những người khác cũng không tốt được bao nhiêu.
Nhưng tâm tình bọn họ thực không tồi, vừa bàn xem có thể bán xác dị thú được bao nhiêu tiền, vừa nghĩ nên đi nơi nào ăn nhậu chơi bời.
“Cho nên phía trước phá tổ là vì hấp dẫn con lớn tới sao?”
Cô nhỏ giọng hỏi.
Dù sao trước đó cô cũng đã hiển lộ ra bản chất ma mới, Tô Tuyền cũng từ bỏ ngụy trang.
“Không, không, không, con trưởng thành xuất hiện là may mắn, cùng phá tổ không liên quan. Nó vừa lúc đi qua nơi này, ngửi được hơi thở của con người sẽ tới gần, rốt cuộc trùng trăm cánh coi chúng ta như đồ ăn.”
Jenny kiên nhẫn giải thích, “Những con dị thú này không quan tâm đến sống chết con cái hay đồng loại của chúng thậm chí còn ăn thịt lẫn nhau.”
Gϊếŧ chết ấu thể không thể hấp dẫn con trưởng thành, chỉ vì vừa lúc có con trưởng thành đi ngang qua mà thôi.
Chỉ có thể nói là vận may.
Sau khi quay lại Hiệp hội, bọn họ giao nộp nhiệm vụ cho cố chủ, thuận tiện hướng cố chủ bán ra xác con trưởng thành cái loại cắt thành mấy chục khối.
Cố chủ mừng rỡ như điên mà cho bọn họ 50 vạn tiền thù lao.
Tô Tuyền: “!!!”
Tính thêm cô, đội ngũ này có tổng cộng năm người.
Nhưng mà cô biết bản thân không có khả năng lấy được mười vạn. Rốt cuộc phương tiện giao thông là người ta ra, sào huyệt là người ta tìm được.
Trận chiến đấu cuối cùng, cô không tạo thành tổn thương trí mạng. Trên cơ bản, toàn bộ hành trình có thể nhận lấy thù lao nhiều hơn mấy ngàn đã không tồi.
Tạ Tê: “Cô nhận ba vạn?”
Lúc ban đầu bàn bạc chính là hai vạn, tiền thêm chủ yếu là vì trận chiến cuối cùng kia.
Tô Tuyền có chút ngoài ý muốn, “Không thành vấn đề, cảm ơn.”
“Buổi tối chúng tôi mở party, muốn đi cùng không?”
Jenny vỗ bả vai cô, “Tôi rất thích cô, có lẽ về sau có thể làm nhiệm vụ cùng nhau đâu?”
Trong đại sảnh truyền đến một đợt xôn xao.
Mọi người thi nhau quay đầu nhìn vài người đi vào cửa Hiệp hội.
Thanh niên đứng giữa có mái tóc nâu mắt xám, dáng người cao gầy, dung mạo tuấn tú, hắn dường như đứng đầu đám người trẻ tuổi.
Bọn họ vừa nói chuyện vừa nhìn về phía đại sảnh, tầm mắt đảo qua những lính đánh thuê, cùng với màn hình nhiệm vụ lớn bé.
Ánh mắt chưa từng dừng lại.
Hiển nhiên chỉ là thói quen muốn quen thuộc hoàn cảnh mà không phải thực sự chú ý tới.
Tô Tuyền: “…”
Đó là Hàn Dự sao?
Tốt xấu cũng là nam chính nguyên tác, giá trị nhan sắc vẫn đứng đầu, một khuôn mặt tuấn mĩ như vậy thường là gặp qua liền rất khó quên.
“Hàn tiên sinh.”
Có một nam nhân trẻ tuổi vội vàng xuyên qua đám người, theo sau là mấy nhân viên công tác Hiệp hội, “Hy vọng ngài không đợi lâu.”
Lại một đợt bàn luận vang lên.
Hàn Dự ngẩng đầu, “Tôi vừa đến, Thomas tiên sinh.”
Lúc bọn họ trò chuyện, rất nhiều lính đánh thuê đều nhìn chằm chằm ở cửa, thấp giọng phỏng đoán thân phận của vị khách này.
“Anh không biết sao? Thomas chính là phó hội trưởng đúng vậy, là phó hội trưởng Hiệp hội lính đánh thuê này.”
“Ai có thể làm hắn tự mình tiếp đón?”
“Lần trước xuất hiện là bởi vì có hai dị năng giả cấp 4 đánh nhau ở cửa ”
“Hắn chỉ dùng một chiêu liền ngăn bọn họ, đúng không?”
Lính đánh thuê trong đại sảnh dường như đều thảo luận vấn đề này, cũng có chút người thờ ơ tiếp tục cùng cố chủ bàn giá cả.”
Tô Tuyền nhìn về đồng đội của mình, bọn họ tựa hồ không hứng thú đối với việc này.
“Hẳn là tới bán Tủy Thạch.”
Jenny vuốt cằm, “Hiệp hội mấy năm gần đây luôn thu mua Tủy Thạch, tuy rằng không biết đồ vật kia có lợi ích gì, nhưng nó thực sự rất đẹp.”
Tô Tuyền: “Ý mọi người là tên họ Hàn kia có Tủy Thạch? Hắn tới Hiệp hội để bàn giá cả?”
Nếu thứ này vô cùng trân quý, phó hội trưởng ra tiếp đón cũng là điều bình thường.
Jenny: “Đúng vậy, nếu không đâu?”
Tô Tuyền nhún vai, “Cũng đúng, nhưng mà hiện tại tôi càng muốn biết đêm nay uống cái gì?”
“Vậy đi thôi!”
Tạ Tê phất phất tay, “Tôi cũng đói bụng.”
Một đám người đi ra cửa.
Mỗi người bọn họ đều chật vật, cả người tắm máu, nhưng vết thương trên người đều khỏi, hành động vẫn mạnh mẽ nhanh nhẹn như cũ, lính đánh thuê bên cạnh thi nhau nhường đường.
“Là Tạ Tê ”
“Bọn họ vừa mới gϊếŧ trùng trăm cánh, ta nhìn thấy xác dị thú ”
“Thực sự? Con trưởng thành?”
Âm thanh thì thầm xung quanh vang lên.
“Đừng nhìn chằm chằm bọn họ!”
“Ngươi không biết sao? Tạ Tê là dị năng giả cấp 4, không thể trêu chọc.”
Năm người đi đến cửa hiệp hội, lướt qua đám người Thomas và Hàn Dự.
Tô Tuyền nghe được bọn họ nói chuyện với nhau vài lời khách sáo, vẫn như cũ là một ít lời khách sao râu ria.
Nhưng mà cũng không thể trông cậy vào ở địa phương này bọn họ có thể nói ra bí mật.
“?”
Đột nhiên Hàn Dự nghiêng đầu, nhìn như tùy ý mà đánh giá nhóm lính đánh thuê, tầm mắt dừng trên người Tô Tuyền một giây.
Gương mặt bị che đậy, thân hình thon gầy, bước đi nhẹ nhàng, cả người tản ra hơi thở huyết tinh giống như bất kỳ lính đánh thuê trong đại sảnh.
Trong nháy mắt, Hàn Dự có thể kết luận ra trên tay đối phương dính đến không ít mạng người.
Hẳn là không phải là hắn nghĩ đến người kia.
Nhưng mà bất luận là dáng người mảnh khảnh, vẫn là đầu tóc đen lộn xộn hơi xoăn đều làm người có xảm giác quen thuộc vô cùng.
“Chậm đã.”
Hàn Dự vươn tay ngăn cản cô.