3. Về nón xanh
Nhiều năm trôi qua, Ngôn Diệp trở thành một người bạn thân khác phái của Mộc Dao, mỗi lần gặp mặt, hai người đều có thể trò chuyện với nhau thật vui, nhưng bọn họ cũng biết loại hữu nghị này không liên quan gì đến tình cảm nam nữ.
Ngôn Diệp tốt nghiệp xong liền ở lại thành phố H, trở thành nhân viên nghiên cứu, bạn gái anh cũng là một họa gia, cái vòng luẩn quẩn này cũng chỉ có bao lớn đó mà thôi, người có chút tên tuổi đều biết mặt nhau cho nên Mộc Dao và bạn gái của anh xem như là người quen.
Ngày hôm đó cô nhận được điện thoại của Ngôn Diệp nhưng người nói chuyện với cô lại là bạn gái của anh, cô ấy mời Mộc Dao đến thành phố H tham quan triển lãm tranh của mình, Mộc Dao vui vẻ nhận lời.
Quý Hiên Lâm ở thư phòng nghe lén, chỉ biết câu đầu tiên cô mở miệng nói là "Ngôn Diệp", cuối cùng trước khi cúp điện thoại thì cô đã đáp ứng đối phương sẽ đến thành phố H.
Giám đốc Quý còn không biết Ngôn Diệp độc thân nhiều năm đã có bạn gái vào năm trước, cho nên bình dấm chua trong lòng anh đã sớm bị đổ ngã.
Mộc Dao thấy anh đen mặt đứng ở cửa thư phòng thì liền biết anh lại đang tưởng tượng lung tung, cô cũng không giải thích, chậm rãi trở về phòng ngủ thu dọn hành lý, làm được một nửa liền thấy anh đầy mặt bình tĩnh theo vào.
"Hiên Lâm, Ngôn Diệp có việc mời em đến thành phố H một chuyến."
Sắc mặt anh như thường, nhỏ nhẹ dặn dò: "Gần đây thành phố H mưa liên tục, em đem thêm hai cái áo khoác mỏng để đề phòng lạnh."
Cô có chút ngoài ý muốn, bình thường nghe cô nói muốn rời nhà đi đâu thì anh liền bày ra một bộ chết lên chết xuống, cô nhìn chằm chằm xem biểu tình của anh, thử nói: "Em phải đi một tuần lận đó nha, thuận tiện đi xem ông ngoại nữa."
Quý Hiên Lâm gật gật đầu, còn đi qua gấp quần áo giúp cô: "Thời gian không kịp cho nên anh chỉ có thể cho người chuẩn bị quà tặng thay chúng ta, đây là tâm ý của chúng ta, ngày mai em nhớ mang đi, gửi lời hỏi thăm của anh đến ông ngoại luôn nhé."
Thật hiểu chuyện, hiểu chuyện đến không thể tưởng tượng.
Mộc Dao dừng động tác, nhướng mày: "Anh không sợ em đội nón xanh cho anh hả?"
"Màu xanh giúp bảo vệ mắt." Anh cũng nhìn cô, vẻ mặt đứng đắn.
"......"
Ôi, sự rộng lượng của anh không phải chỉ có một chút thôi đâu, cô có chút không quen, Mộc Dao nghi hoặc, nhưng mà đêm đó anh hung hăng lăn lộn cô hơn nửa buổi tối ...... cô cũng liền đánh mất cái nghi ngờ này.
Ngày thứ hai, cô chịu đựng eo đau lái xe đến thành phố H.
Mộc Dao về nhà họ Đỗ ở bốn ngày trước, theo bên cạnh Đỗ lão, sau đó ra ngoài chơi với gia đình của dì dượng, ngày thứ năm mới là ngày diễn ra triển lãm tranh của bạn gái Ngôn Diệp.
Địa điểm tổ chức triển lãm và vị trí nhà họ Đỗ là một cái ở hướng nam một cái ở hướng bắc nên cô chỉ có thể tạm biệt nhà họ Đỗ để đến phía nam tìm khách sạn để hành lý trước, sau đó mới lái xe đến địa chỉ mà Ngôn Diệp cho.
Bạn gái của Ngôn Diệp là một mỹ nữ chân dài, họa kỹ cũng từng được Đỗ lão thật tâm khen ngợi, sau khi tham quan một vòng Mộc Dao cũng thu hoạch được rất nhiều.
Ba người đều quen biết nhau nên đêm đó cùng ăn bữa cơm, chuyện làm cô ngạc nhiên chính là lúc chuẩn bị rời khỏi tiệm cơm, vợ chồng son bọn họ tự mình đưa thiệp mời kết hôn cho cô, Mộc Dao chân thành chúc phúc, sau đó mọi người tan tiệc.