Chương 37: Cùng nhau hành tẩu giang hồ (3)

Còn hai ngày nữa là đến tiệc mừng thọ của Thủy Vô Ngọc, lúc này trong giang hồ đột nhiên xuất hiện một tin đồn: Món bảo vật mà Đường Môn bị mất hai mươi lăm năm trước hiện đang giấu ở Vân Tinh Cung.

Bảo vật là gì thì đại khái chỉ có người của Đường Môn mới biết được, bất quá cũng không có gì ngoài bí tịch võ công tuyệt đỉnh hoặc là thần đan hay thần dược gì gì đó, loại đồ vật này là những thứ mà người giang hồ cảm thấy hứng thú nhất, huống hồ thời gian bảo vật Đường Môn bị đánh cắp lại đúng lúc là thời điểm võ công của Thủy Vô Ngọc bỗng nhiên tăng lên nhanh chóng, sau đó bà còn tham gia tranh đấu chức Võ Lâm Minh chủ năm đó, hơn nữa hiện tại tin tức "bảo vật của Đường Môn đang ở Vân Tinh Cung" đã truyền đi khắp nơi...... Sức tưởng tượng của mọi người rất phong phú, bởi vậy mặc kệ là thật hay giả thì người trong giang hồ đều bắt đầu giống như chú mèo đã đói bụng vài chục năm rốt cuộc cũng ngửi thấy được mùi tanh vậy, bọn họ xua như xua vịt với món bảo vật này.

Kiếm Thần sơn trang đứng đầu trong tam đại sơn trang, Đường Môn vừa chính vừa tà, phái Thiên Thành cầm đầu năm đại môn phái, cùng với các hiệp khách nổi danh đều đã tụ tập vào Vân Tinh Cung, chỉ còn có Võ lâm minh chủ là chưa có động tĩnh.

Nhưng mọi người lại không biết rằng lời đồn đãi này là do Thủy Vô Ngọc lén dặn dò Mộc Dao phát tán, nàng có thể đoán được mỗi năm Thủy Vô Ngọc chuẩn bị tiệc mừng thọ là vì chờ một người, mà người Thủy Vô Ngọc chờ đợi nhiều năm kia chính là Võ lâm minh chủ Mạc Hành.

Vì tốc độ lan truyền của lời đồn đãi mà số người tiến đến Vân Tinh Cung càng ngày càng nhiều.

Mộc Dao nhìn danh sách "khách nhân" vào ở, nàng không nóng nảy chút nào, dù sao cũng có rất nhiều nơi cho bọn hắn ở.

Người đến nhiều cũng có nghĩa là phiền toái thêm nhiều, Mộc Dao ở trước mặt mọi người đòi Tiêu Ly và Tiết Minh bồi thường chính là gϊếŧ gà dọa khỉ để những người võ lâm dư thừa sức lực không có chỗ sử dụng kia xem, bằng không một ngày nào đó Vân Tinh Cung sẽ bị sự hiếu chiến của bọn họ sang bằng mất.

Bất quá một phen kinh sợ kia của nàng lại không có tác dụng gì với các đại hiệp vừa có tiền lại còn tùy hứng, bọn họ vẫn thích làm cái gì thì làm cái nấy như cũ.

Lúc này một nữ đệ tử lại đến thông báo, Mộc Dao liền biết những vị đại hiệp kia nhàn rỗi đến đau cả trứng nên lại tìm việc nháo lên rồi.

"Nói đi, bọn họ lại làm sao nữa?"

"Đại đệ tử chưởng môn phái Côn Luân và nhị công tử của Kiếm Thần sơn trang đánh nhau, còn làm cho nóc nhà của Thần Lộ Điện bay mất."

Thần Lộ Điện chính là khu vực dành cho khách ở, gần đây mỗi ngày đều có loại chuyện này, cũng may những người có thể nháo lên đều là những người vừa có nhiều tiền vừa có hậu trường cứng, loại người này cũng không nhiều lắm, đi tìm bọn họ tính sổ, bọn họ bỏ cũng tiền ra rất sảng khoái.

Loại chuyện này đệ tử bên dưới đều sẽ tự xử lý, bình thường sẽ không tới xin chỉ thị của nàng, Mộc Dao ngẩng đầu nhìn nữ đệ tử có tên là Phi Nhi, chờ câu tiếp theo của nàng.

"Tiêu Ly đại hiệp thấy chúng ta không thể giải quyết được liền tốt bụng khuyên can, Tiết thiếu hiệp thấy vậy, cho rằng Tiêu đại hiệp cũng gia nhập chiến cuộc, cho nên......" Phi Nhi thật cẩn thận nhìn Mộc Dao: "Biến thành bốn người hỗn chiến, không chỉ có Thần Lộ Điện gặp tao ương, hai người Tiêu - Tiết còn đánh tới Tinh Thần Điện."

Đây là đại sự, Tinh Thần Điện đồng nghĩa với thánh địa của Vân Tinh Cung, chỉ có ngày tết hoặc sinh thần của Thủy Vô Ngọc thì các nàng mới đến Tinh Thần Điện chúc mừng, thời gian còn lại trừ ba người là nàng, Thủy Thanh Lan và Thủy Phi Anh ra, những người khác nếu không có việc gì thì không thể tùy tiện tới gần nơi đó.

Hơn nữa, mật thất nơi Thủy Vô Ngọc bế quan nằm ở phía sau Tinh Thần Điện.

Chờ Mộc Dao dẫn người đuổi tới Tinh Thần Điện thì lão tam Thủy Phi Anh đã bị kéo tới tọa trấn tạm thời, vừa thấy Mộc Dao đến thì biểu tình của Thủy Phi Anh liền như thở được một hơi to, lập tức liền nói: "Nếu sư tỷ đã tới, vậy ta tiếp tục trở về dạy dỗ đệ tử đây."

Sau đó làm như sợ Mộc Dao níu giữ nàng lại mà hấp tấp dẫn người rời đi.

Võ công Thủy Phi Anh cao cường, nhưng lại là một kẻ đầu gỗ, chất phác lại còn cực chán ghét phiền toái, cho nên công tác truyền thụ võ nghệ cho đệ tử liền rơi xuống đầu nàng ấy.

Mộc Dao không biết nói gì nhìn bóng dáng Thủy Phi Anh rời đi, sau đó nhìn về phía không trung nơi hai bóng dáng một đen một trắng đang dây dưa truy đuổi nhau, xem một hồi nàng liền hiểu rõ, Tiết Minh Xa căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Ly, Tiêu Ly nguyện ý chơi với hắn phỏng chừng là muốn dùng việc tỷ thí với Tiết Minh Xa để thực hiện ý đồ tiếp cận Tinh Thần Điện.

Bởi vì mặc kệ mục đích hắn chịu tới Vân Tinh Cung là vì bảo vật của Đường Môn hay vì Thủy Vô Ngọc thì khả năng hai cái này hiện đang ở Tinh Thần Điện là khá lớn.

Suy nghĩ thông suốt, nàng lập tức dẫn người tránh đi, nhưng đi đến một nơi khuất tầm nhìn liền cho các đệ tử lặng lẽ lui, còn mình thì tìm một nơi trốn vào quan sát.

Quả nhiên nàng vừa "rời đi" không bao lâu thì ở trên không trung Tiêu Ly liền vô tình đánh bại Tiết Minh Xa, lúc này liền chứng thực suy đoán của nàng, bởi vì tuy Tiết Minh Xa gặp người liền lôi kéo đánh nhau nhưng mọi người đều biết ưu điểm của hắn đó là dù thua nhưng vẫn sẽ sảng khoái thả người rồi mới tìm một nơi yên tĩnh suy nghĩ về cuộc tỷ thí vừa rồi.

Tiết Minh Xa vừa đi, Tiêu Ly liền dùng khinh công bay khỏi quảng trường của Tinh Thần Điện.

Mộc Dao nhướng mày, nàng không tin hắn lại dễ dàng từ bỏ cơ hội thăm dò Tinh Thần Điện như vậy, bằng không dựa theo tính cách của hắn thì không cần phải đến Vân Tinh Cung trước ba ngày.

Cô kiên nhẫn đợi, ước chừng mười phút sau, bầu trời dần dần tối sầm, khi nàng cho rằng mình đã đoán sai ý hắn thì Tiêu Ly với một bộ hắc y lại bay đến, hắn khẽ rơi xuống đất không gây ra tiếng động nào, xiêm y đen huyền cơ hồ hòa hợp thành một thể với sắc trời, nếu không phải Mộc Dao vẫn luôn chú ý động tĩnh trên quảng trường thì chắc chắn sẽ không phát hiện ra sự khác thường của nơi này.

Nhưng trời quá tối, lại còn cách xa như thế nên Mộc Dao sợ nhận lầm người, trong lòng gọi hệ thống chứng thực: "Hệ thống, định vị vị trí của nam chính".

Hệ thống không đáp lại nhưng trước mặt nàng liền xuất hiện một mũi tên sáng, sau đó mũi tên bỗng nhiên kéo dài, nó đứng giữa không trung nhanh chóng kéo dài đến vị trí của người đang đứng trên quảng trường kia.

Trong khoảnh khắc mũi tên dừng lại, Tiêu Ly bắt đầu động, tim Mộc Dao đập nhanh, sau đó mũi tên cũng lập tức di chuyển theo tốc độ của hắn.