Chương 5

Thế giới 1: [ Bái Sư] Sư phụ tuy xinh đẹp nhưng bên trong tàn nhẫn.

Ánh sáng trong biển sâu mờ mịt đến nỗi ngày và đêm trôi qua cũng khó có thể phân biệt.

Lúc Hà Hoan tỉnh lại thì đầu còn hơi choáng váng, hắn không biết mình đã hôn mê bao lâu, nhưng xem ra cuối cùng hắn cũng đạt được như tâm nguyện, trở thành Linh Ngư, vẫy vẫy cái đuôi cá non nớt của mình sau đó nhìn xung quanh.

Hắn chỉ thấy xung quanh là một mảng lớn trứng cá trong suốt long lanh ẩn trong các xúc tu, các xúc tu có màu sắc rực rỡ, đung đưa nhẹ nhàng theo dòng nước dưới đáy biển, trông giống như một khung cảnh yên bình. Xa xa là những cung điện và nhiều tảng đá ngầm khác nhau mà hắn đã từng nhìn thấy. Cung điện đổ nát đã được khôi phục như lúc ban đầu, tỏa sáng rực rỡ dưới đáy biển tối tăm.

Trong mảng lớn trứng cá này, chỉ có Hà Hoan là nở ra, hình như trong đầu hắn có thêm chút ký ức truyền thừa về Linh Ngư, lần này hắn đã biết, thì ra những xúc tu dưới thân mình là vệ binh của Linh Ngư tộc, chúng là hải quỳ thành tinh, giỏi phóng điện để xua đuổi kẻ thù, cũng rất giỏi dùng độc, chỉ có Linh Ngư tộc mới có thể tự do ra vào.

May mắn thay, hắn mượn được một quả trứng để sống nhờ, nếu không thì sợ đã phải chịu vài đau khổ.

Hà Hoan rất có hứng thú với những ký ức được truyền thừa trong đầu mình, đúng là biển sâu khác hoàn toàn với đất liền, ngay cả yêu tinh cũng khác nhau, nghe nói Linh Ngư tộc do phụ nữ thống trị, mỗi vùng phúc địa chỉ có duy nhất một cặp vợ chồng, còn các Linh Ngư khác đều là phi giới tính.

Nhưng thần kỳ nhất là Linh Ngư tộc có thể thay đổi giới tình của mình.

Nếu như người phụ nữ đang nắm quyền thống trị trong bộ tộc không may chết đi, giới tính bạn đời của nàng ấy sẽ chuyển thành nữ, đồng thời Linh Ngư mạnh nhất trong tộc đang từ phi giới tính sẽ phát dục thành nam tính và kết hôn với thủ lĩnh mới.

Ngoài ra, tốc độ tiến hóa của Linh Ngư cũng cực kỳ nhanh. Yêu tinh bình thường phải tu luyện ít nhất mấy trăm năm mới có thể biến hình, nhưng Linh Ngư tộc lại có thể biến thành người chỉ trong vài chục năm, quả thực sinh ra đã được đất trời ưu ái.

Hà Hoan rất hài lòng với điều này, hắn có thể sử dụng cơ thể này rất lâu, cũng không sợ không có thời gian để tìm người thích hợp cùng mình trải qua kiếp nạn, nhưng thể chất phi giới tính của Linh Ngư tộc khiến hắn cảm thấy hơi phiền phức… May mắn thay, vẫn còn cơ hội để phát dục, nên cũng không phải là rất gấp.

Trong khi Hà Hoan đang thong thả dạo loanh quanh, bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng cười khẽ, âm thanh trong trẻo như tiếng suối chảy trong rừng.

Hà Hoan quay đầu lại, nhìn thấy một con Linh Ngư xinh đẹp đứng trên rạn san hô đầy màu sắc ngoài hải quỳ đang nhìn hắn, đuôi cá màu xanh lam, quần áo giống như những dải lụa phát sáng phía trên chín tầng trời vương vấn quanh y, nước da trắng muốt như trong suốt, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của y đang nở nụ cười dịu dàng, đôi môi màu hồng phấn hệt như bông hoa xinh đẹp nở trên nền băng tuyết.

Rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, y giống như vầng trăng độc nhất chiếu trên dòng sông lạnh lẽo, nhưng khi tương phùng lần nữa, y tự như hoa đào tháng ba nở rộ khắp núi rừng, gió xuân nhẹ nhàng thổi qua.

"Ta tên Canh Sướиɠ, tự Thư Khanh, từ hôm nay ngươi sẽ là đệ tử của ta." Canh Sướиɠ ngừng cười, nghiêm túc nhìn Hà Hoan, y dừng lại hỏi: "Ngươi có nguyện ý hay không?"

Hà Hoan suy nghĩ một lúc, cảm thấy cái tên Canh Sướиɠ này rất quen thuộc. Hắn bơi đến trước mặt Canh Sướиɠ, lắc đầu nhìn y suy nghĩ hồi lâu mà không nghĩ ra, vậy nên đành bỏ cuộc.

"Con đồng ý." Hà Hoan thổi mấy cái bong bóng về hướng của Canh Sướиɠ, lời nói không rõ ràng, trong lòng có chút ngượng ngùng, lần đầu tiên dùng cơ thể Linh Ngư để nói chuyện nhưng không được tốt, lén lút nhìn Canh Sướиɠ, thấy vẻ mặt y vẫn nghiêm túc đoan trang, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm một chút.

Hắn luôn tự nhắc nhở mình rằng, hắn xuống trần gian để độ tình kiếp, nên mỗi khi nhìn thấy mỹ nhân đều muốn biểu hiện tốt một chút, ai biết được người đó có phải là tình duyên của hắn hay không?

Cứ như vậy, Hà Hoan bị Canh Sướиɠ mang đi, đi được nửa đường Hà Hoan mới nhớ tới, tại sao hắn vừa mới sinh ra đã bái sư rồi? Dù cho sau khi Linh Ngư tộc đẻ trứng sẽ không quá quan tâm đến chúng nữa, nhưng cũng nên có trưởng bối trong tộc canh giữ mới đúng, lại để cho người ta tùy tiện nhặt về làm đồ đệ, giống như những con cá nhỏ này bị bỏ rơi không ai muốn.

Canh Sướиɠ nhìn con cá nhỏ lảo đảo bơi theo sau mình, nhìn thật ngốc nghếch, nhưng không hiểu sao lại thấy nó rất dễ thương đáng yêu, khiến sự khó chịu khi bị ép thu đồ đệ cũng tiêu tan đi rất nhiều. Con cá nhỏ này trông ngu ngốc nhưng lại là người đầu tiên nở ra trong lứa này, hơn nữa nhỏ như vậy đã hiểu được tiếng người, chắc chắn thiên phú sẽ không kém.

Y luôn quen sống một mình, thậm chí mỗi Linh Ngư đều có hải quỳ thị vệ đi theo, y cũng không cần, Cung San Hô rộng lớn lại vắng tanh, lạnh lẽo, chỉ có một số vật trần gian không có linh trí làm đồ trang trí, vừa vặn hiện tại có thêm một con cá nhỏ ngu ngơ.

Về sau Hà Hoan mới biết, hóa ra mình bị cố gắng đẩy cho Canh Sướиɠ, vì thế mà chán nản sa sút một thời gian.

Nghe nói bởi vì Canh Sướиɠ tự tiện phát dục gợϊ ȶìиᏂ, phá hỏng cuộc hôn nhân giữa Yêu Vương và người yêu của cô ta. Cho nên, mặc dù trên danh nghĩa y là Yêu Hậu của Linh Ngư Tộc, nhưng thực tế y chỉ là lão sư của những chú cá nhỏ này, chỉ khi nào trong tộc xảy ra chuyện cần y ra mặt thì y mới xuất hiện trước mặt Yêu tộc khác.

Hà Hoan hoàn toàn không tin điều này, hắn đã thấy tất cả Linh Ngư trong Vương Cung, bất kể tu vi hay ngoại hình, Canh Sướиɠ đều là người xuất sắc nhất, hơn nữa với vẻ ngoài lạnh lùng cấm dục của Canh Sướиɠ thì chắc chắn không có chuyện y đi quyến rũ Yêu Vương, có khi Yêu Vương quyến rũ y còn có khả năng hơn.

Hà Hoan không quan tâm người khác nói gì, nếu Canh Sướиɠ đã trở thành sư phụ của hắn, vậy hắn sẽ đi theo Canh Sướиɠ tu luyện. Trời sinh hắn đã có thần cách, không có kinh nghiệm tu luyện từ đầu, vừa vặn có Canh Sướиɠ dạy hắn, giúp hắn không bị lãng phí thời gian phải tự mò mẫm một mình. Hắn xuống trần gian là để độ tình kiếp, tìm được tình duyên mới là chuyện quan trọng.

Chỉ là sự tình trên đời đều rất khó lường trước, hắn không ngờ sư phụ lại nghiêm khắc như vậy, tu luyện pháp lực thôi chưa đủ, còn phải tu luyện thân thể, kỹ năng chiến đấu, thậm chí còn phải học thiên văn, địa lý, ngôn ngữ của các tộc khác.

Nếu hắn không qua bài kiểm tra sẽ bị ném vào miệng núi lửa, đạt tiêu chuẩn mới được trở về. Miệng núi lửa này ở đâu? Đó là một ngọn núi lửa dưới đáy biển! Hắn là một cái cây, sợ nhất là lửa và nóng!

Mà dù hắn có làm nũng thế nào thì sư phụ vẫn bất động, sau này bị phiền quá y sẽ yêu cầu những đệ tử khác nhìn Hà Hoan.

Nhờ phúc của sư phụ và các đồng môn, tin đồn lan truyền khắp Vương Cung, tất cả yêu tinh đều biết, ngày nào Hà Hoan cũng bị sư phụ phạt, thỉnh thoảng lại bị ném vào miệng núi lửa. Hình tượng của Hà Hoan bị vỡ vụn hoàn toàn.

Đối với việc này, Hà Hoan cảm thấy rất xấu hổ, Thượng Cổ Thần Thụ bị một con yêu tinh nhỏ quản chế chặt chẽ, tin tức này mà bị truyền đi sẽ rất mất mặt!

Hắn muốn phản kháng, nhưng mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp và khí chất lạnh lùng của sư phụ, dũng khí trong lòng hắn giống như một quả bóng xì hơi, biến mất trong nháy mắt, chỉ có thể ngoan ngoãn tu luyện học tập.

Vì sự tích cực của đồng môn và sự nỗ lực Hà Hoan khiến sự nghiêm khắc của Canh Sướиɠ đã lan truyền khắp Vương Cung và Canh Sướиɠ lại được các trưởng lão dùng để đe dọa đệ tử của họ.

Dám không nghe lời? Nếu ngươi không nghe lời, ta sẽ giao ngươi cho Vương Hậu chơi vài ngày.

Cũng may, sau khi Linh Ngư tộc có thể tự mình biến hình, sẽ rời khỏi lãnh địa của tộc để rèn luyện, Hà Hoan đã tính toán rất kỹ, sau khi hắn biết biến hình sẽ chạy thật xa, đến núi Bất Chu tìm tình duyên của hắn, nhanh nhất chắc cũng phải mấy chục năm mới trở lại.

Nhưng hình như kể từ khi xuống trần gian, vận may của Hà Hoan không được tốt lắm, hắn tu luyện ngày đêm, mãi mới hóa hình, rời Vương Cung đi đến núi Bất Chu, nhưng chưa đi được nửa đường đã bị trong tộc gọi gấp trở về.

Đừng nói là tình duyên, dọc đường đi, hắn còn không nhìn thấy được mấy con yêu tinh.