Chương 33: Tg1 tổng tài bệnh kiều (32)

Chương 33: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (32)

Mễ Tuyết Nhi ôm chặt chân Tạ Qua nước mắt không ngừng rơi:

"Tất cả đều là em sai, Tạ Qua em biết sai rồi, anh mể tình chúng ta từng kết giao giúp em lần này thôi, em bảo đảm về sau sẽ không quấn lấy anh."

Đối mặt với sự khóc lóc thương tâm của cô ta, trên mặt Tạ Qua một chút biểu cảm dao động cũng không có, tuyệt tình đá văng Mễ Tuyết Nhi ra.

"Chẳng lẽ trước đó không phải là cô sao?"

Tạ Qua lạnh lùng nói, trên mặt lộ ra sự không kiên nhẫn:

"Lần trước xúi tôi tính kế Bạch Tô là cô, đăng tin bôi nhọ Bạch Tô cũng là cô, trộm vòng cổ hãm hại Bạch Tô cũng là cô!"

"Tính kế, bôi nhọ, hãm hại, Mễ Tuyết Nhi cô trừ bỏ mặt ngoài luôn tỏ vẻ vô tội ra thì có mặt nào tốt chứ, luôn tổn thương người khác, còn muốn kéo tôi xuống nước, chính cô khiến mối qua hệ của tôi và Bạch Tô trở nên xấu đi!"

Mắt Tạ Qua hiện lên tia huyết lệ, hung hăng trừng mắt nhìn Mễ Tuyết Nhi một cái, sau đó không lưu tình chút nào mà rời đi, Mễ Tuyết Nhi bị Tạ Qua nhìn chằm chằm đến thân thể cứng đờ, tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Giờ phút này trong lòng cô ta tràn ngập hận ý, Bạch Tô! Tất cả là tại cô, mọi chuyện đều là từ cô mà ra! Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô! Tôi nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt, vĩnh viễn không thể lật mình! "

" Ngay cả Tạ thiếu gia cũng không muốn cứu loại ti tiện như mày, tao xem hôm nay còn có ai tới cứu mày! "

Tên côn đồ vẫy vẫy tay với mấy người khác:

" Kéo cô ta vào đi. "

Mấy người xách Mễ Tuyết Nhi vào ngõ nhỏ, kỳ thật bọn họ cũng không dám thật sự làm chuyện gì với Mễ Tuyết Nhi, chỉ là đánh cô ta vài cái, chiếm tiện nghi của cô ta một chút mà thôi.

Làm như vậy đã có thể đả kích được nội tâm cô ta, lại có thể làm Mễ Tuyết Nhi ở trong mắt người ngoài mất hết trong sạch, lại không có lưu chứng cứ, Mễ Tuyết Nhi dù muốn báo nguy cũng không được.

Bạch Tô hoàn thành nhiệm vụ một tháng làm bảo tiêu của Cố Nam Thành, chuẩn bị trở lại cao trung Ngạn Xuyên, cô đã nghe loáng thoáng tin tức trên diễn đàn rằng Mễ Tuyết Nhi viết đơn xin nhà trường nghỉ vài tháng.

Chỉ là xin nghỉ không có chuyển trường a? Bạch Tô có chút thất vọng, nếu hôm nay Mễ Tuyết Nhi trực tiếp chuyển trường vậy nhiệm vụ của cô sẽ hoàn thành rồi.

Buổi chiều tan học, Bạch Tô đi ra cổng trường vừa liếc mắt đã nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen quen thuộc, một nam nhân mặc tây trang bước xuống:

" Bạch tiểu thư, Cố tổng muốn mời ngài đi một chuyến. "

Bạch Tô nhíu mày:

" Sao lại đổi người lái xe rồi? "

Nam nhân mặt vô biểu tình mở cửa ra hiệu cô lên xe:

" Hắn xin nghỉ. "

Trừ tài xế, Bạch Tô không thấy có chỗ nào không thích hợp, không do dự, cô lên xe.

Nam nhân lái xe cũng không có đưa Bạch Tô đi tới tập đoàn Cố thị, mà là đi vùng ngoại thành, tài xế đưa Bạch Tô đến một căn biệt thự rất xa thành phố:

" Bạch tiểu thư, Cố tổng đang đợi ngài trong đó, ngài trực tiếp đi vào đó là được. "

Để lại lời nói này, nam nhân lập tức lái xe rời đi, không giải thích gì thêm.

Cửa cũng không có khóa, cô trực tiếp đẩy cửa đi vào, nhìn bên trong có một thân ảnh cao cao, Bạch Tô hơi ngẩn người một chút rồi đi qua:

" Cố tổng, anh kêu tôi tới nơi này làm cái gì? "

" Tạ Qua? Như thế nào là cậu, chú nhỏ của cậu đâu. "

Đi vào càng sâu Bạch Tô mới thấy rõ người bên trong là Tạ Qua.

Tạ Qua sắc mặt trầm tĩnh, một câu cũng không nói, chỉ nhìn Bạch Tô thổi một hơi, một làn khói trắng phủ lên mặt Bạch Tô.

Bạch Tô không hề phòng bị dưới tình huống này hít vào một ngụm khói trắng, tức khắc Bạch Tô cảm thấy thân mình mềm nhũn, cả người không có sức lực, thân thể cũng hướng mặt đất ngã xuống.

Tạ Qua kịp thời ôm lấy cô, sắc mặt lúc này rốt cuộc mới lộ ra ý cười:

" Bạch Tô, em là của anh!"