Chương 23: Tg1 tổng tài bệnh kiều (22)

Chương 23: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (22)

May mắn Bạch Tô không lớn tuổi, vóc dáng không cao, thể trọng cũng không nặng, bằng không dây điện này không chịu được trọng lượng của cô, chỉ sợ đến lúc đó cô cũng không thể thuận lợi trượt sang Cố thị đối diện nhanh chóng như vậy.

Vì sợ cánh tay không đủ lực, Bạch Tô cố ý đem dây thừng cột vào bên hông, hai chân cô đạp gã bắt cóc đang chuẩn bị đem Cố Nam Hân nhảy xuống sang bên cạnh, mọi người nhìn một màn này biểu tình choáng váng.

Bọn họ chưa từng nghĩ tới một thiếu nữ mới mười mấy tuổi, lại giống như siêu nhân từ trên trời giáng xuống, chế phục kẻ bắt cóc.

Cô vừa đáp xuống mặt đất, gió to thổi bay mái tóc dài của cô, cả người mỹ lệ, diễm quang bắn ra tứ phía tựa như nữ thần tái thế.

Cố Nam Thành nhìn chằm chằm Bạch Tô lúc cô vừa xuất hiện, sắc mặt đen thui, cô lại dám làm chuyện nguy hiểm như vậy!

"Cẩn thận!" Cố Nam Thành nhận thấy động tác của hai gã bắt cóc kia, khẩn trương mở miệng, thân mình phản ứng nhanh hơn đầu óc dẫn đầu vọt tới chỗ cô đang đứng.

Bạch Tô đỡ hảo Cố Nam Hân, ba năm huấn luyện cô lập tức cảm nhận hai thanh thủy chủ sắc bén hướng về phía cô nhanh chóng.

Tâm Cố Nam Thành vì lo lắng mà nhảy đến cổ họng, rốt cuộc vẫn chậm một bước, không ngăn cản được hai thanh vũ khí đang đâm đến, mọi người ở đây đều cho rằng Bạch Tô - tiểu cô nương hăng hái làm việc tốt sắp bị thương thì cô cử động thân mình linh hoạt né tránh!

Bạch Tô tránh được một bên công kích, xoay người một phen cầm tay gã kia, lưu loát uyển chuyển cướp thủy chủ từ tay gã ta.

Tiếp theo một bên dùng chủy thủ ngăn cản một lần tiến công khác, một bên nâng chân phải lên hung hăng đá vào bụng tên còn lại.

Bạch Tô thân thủ cực kỳ nhanh nhẹn, sau khi xuyên đến đây, cô cũng chưa có một ngày huấn luyện lại, hôm nay cuối cùng cũng được đánh một trận sảng khoái, tuy rằng cùng thân thể trước khi bị hệ thống trói định còn kém xa, nhưng cũng có thể dư dả đấu với ba gã mượn cáo oai hùm này.

Bạch Tô trong biểu tình ngỡ ngàng của mọi người chế phục hai tên bắt cóc, Cố Nam Thành cũng tiến lên ngăn chặn tên còn lại, khuôn mặt hắn trầm tĩnh, con ngươi hơi đỏ ngẩng lên nhìn Bạch Tô, đối phương bày ra biểu cảm tươi cười nhìn hắn, "Cố tổng, tôi nói rồi, để tôi trở thành bảo tiêu của anh cũng không phải tổn thất nghiêm trọng gì."

Cố Nam Thành một câu cũng không nói, khuôn mặt tuấn mỹ hơi cúi xuống không ai đoán được anh đang nghĩ gì, hiển nhiên là hắn đang rất không cao hứng, nhìn về phía nhóm bảo an vẫn còn đang sững sờ, thanh âm cực kỳ không vui, "Còn không qua hỗ trợ!"

Thấy mấy kẻ làm loạn đều bị bắt, Cố Nam Thành vội vàng cởϊ áσ hoác tây trang ra phủ lên người Bạch Tô.

Toàn thân Bạch Tô cứng đờ như khúc gỗ, cô vừa mới ở giữa ranh giới sống chết, vừa mới cùng ba kẻ bắt cóc kia vật lộn, cánh tay khó tránh khỏi sẽ cùng kẻ bắt cóc có chút cọ xát, hắn ngay cả cái này cũng để ý?

Vừa vặn Lâm Đạt mang theo đội cảnh sát còn có đội ngũ bác sĩ hộ sĩ đi lên, Cố Nam Hân vừa mới hoảng sợ quá độ, đã hôn mê bất tỉnh, trực tiếp mang lên xe cấp cứu tới bệnh viện.

Mấy gã tội phạm cúng bị mang lên xe cảnh sát, chờ đợi bọn chúng chính là trọng tội cố ý gϊếŧ người!

Cố Nam Thành không nói một lời dẫn Bạch Tô trở về văn phòng. Nhân viên trong công ty ai lại không nhìn thấy một mà anh dũng thần thái kia dùng võ công cái thế chế phục kẻ xấu, bọn họ ngăn chặn Lâm Đạt chuẩn bị rời đi, biểu tình khoa trương nói:

"Lâm Đạt, vị Bạch tiểu thư là nữ siêu nhân sao?"

"Tôi cảm thấy là nữ đặc công a, xoát xoát hai cái giải quyết mấy kẻ xấu xa kia, thật là soái đến mê người!"

"Mấy ngày nay mỗi ngày tôi đều thấy Bạch tiểu thư đi cùng Cố tổng ra vào văn phòng, Lâm Đạt, Bạch tiểu thư là bảo tiêu Cố tổng cố ý mời đến sao?"

* * *

Mấy người vây quanh mỗi người một câu làm Lâm Đạt đầu có chút đau, nữ siêu nhân gì chứ, nữ đặc công lại là cái gì, bảo tiêu là sao, Bạch Tô chính là bạn gái nhỏ của Cố tổng có được không! Chỉ là lời này cô chỉ dám nói trong lòng không chức bí thư này phải đổi người a.