Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 38

Môi của hai người chạm vào nhau, Thượng Quan Lâm không khỏi đắm chìm trong hương vị mềm mại thơm ngọt, anh cảm thấy hương vị của cô cực kỳ mỹ diệu, cố dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng đang khép chặt của Mạc Ngôn, nhưng cô lại nghiến chặt không chịu mở ra.

Thượng Quan Lâm đành phải dùng hai ngón tay nhéo lấy cằm cô, dùng sức để cô mở miệng ra sau đó dùng sức đưa lưỡi vào bên trong, cướp đi mật ngọt đang lan tỏa không ngừng của cô, chiếc lưỡi ngang ngược của anh quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn của Mạc Ngôn, khiến cô không còn đường nào để trốn, anh khám phá mọi địa phương trong khoang miệng cô, cưỡng đoạt và nhấm nháp mọi hương vị ngọt ngào trong miệng Mạc Ngôn.

Cảm nhận được sức vùng vẫy của Mạc Ngôn đang dần yếu đi, bàn tay to lớn của anh trượt thẳng xuống nơi bí ẩn phía dưới, sau đó chậm rãi xoa bóp nhụy hoa vẫn đang ngại ngùng của cô, anh cảm thấy cơ thể dưới thân vẫn đang run rẩy, Thượng Quan Lâm thấy vậy cũng không dừng động tác mà càng di chuyển sâu vào trong hơn, anh đem một ngón tay cắm vào thăm dò, bắt chước động tác giao hợp mà thong thả ra vào, sau đó từ từ dùng ngón tay va chạm vào vách thịt bên trong.

Khi Thượng Quan Lâm rút tay ra, trên ngón tay của anh đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, anh nhìn chằm chằm vào cô gái dưới thân, làn da của cô trắng nõn như đắp một lớp phấn mỏng, cả người cô như trái cây chín, căng mọng no đủ, chua ngọt mỹ vị.

Yết hầu của Thượng Quan Lâm khẽ nhúc nhích, nhìn Mạc Ngôn dưới thân, đưa ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đến trước mặt cô nói: "Tiểu Ngôn, thân thể của em thành thật hơn em nhiều đấy!"

Mạc Ngôn quay đầu đi vừa nhắm mắt vừa khóc nói: "Đồ khốn nạn!....Khốn nạn, tôi hận anh!"

Nếu là ngày bình thường nhìn thấy bộ dáng đáng thương này của cô sẽ khiến trong anh gợi lên ham muốn bảo vệ của đàn ông, nhưng hiện tại Thượng Quan Lâm chỉ muốn hung hăng thao cô...Khiến cô khóc lóc cầu xin dưới thân anh...

Thượng Quan Lâm bỗng nhiên quay người, một lần nữa đè Mạc Ngôn dưới thân, môi mỏng khẽ mở ngậm lấy đôi môi hơi sưng của Mạc Ngôn, hôn mạnh đến khi ngửi thấy mùi máu thoang thoảng mới bằng lòng buông cô ra, Mạc Ngôn mở to đôi mắt mờ mịt, trong mắt còn mang theo kinh ngạc và sợ hãi.

Thượng Quan Lâm không nhìn đến đôi mắt ướŧ áŧ của cô mà chuyển dọc theo chiếc cổ thiên nga gặm cắn từng chút...Mạc Ngôn nhìn người đàn ông đang liếʍ mυ"ŧ cơ thể của mình, mỗi chỗ mà anh nhấm nháp đều để lại dấu vết hồng đỏ, khiến cô cảm thấy đau đớn nhưng cũng sung sướиɠ.