Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 11

Mạc Ngôn nhìn bộ dáng Tư Đồ Dật bỏ chạy trối chết không khỏi bật cười, mãi đến khi anh ra khỏi phòng cô mới nằm liệt trên giường ôm bụng cười không ngớt, nếu không phải đã xem qua cốt truyện, cô sẽ khó tưởng tượng tương lai người này sẽ nắm giữ thương trường thế nào!

Bình tĩnh lại một lúc, Mạc Ngôn nghĩ Tư Đồ Phu nhân thật sự rất tốt với nguyên chủ, lớp học của Tư Đồ Dật được bốn gia tộc chuẩn bị riêng để bồi dưỡng những người thừa kế gia tộc, chỉ những người thừa kế mới có thể vào học lớp này, không nghĩ tới Tư Đồ phu nhân lại muốn cho cô vào học...

Tư Đồ Dật mất hồn mất vía đi xuống lầu, trong đầu anh hiện lên hình ảnh của Mạc Ngôn, bộ dáng mềm mại đáng yêu lúc nhỏ của cô, còn có hình ảnh ê a học chữ, tiếp đó là bộ dáng cô đuổi theo mình gọi anh.

Tư Đồ Dật bỗng nhiên phát hiện, cô bé ngày xưa hay chạy theo phía sau anh đã thật sự trưởng thành, nếu vừa rồi Mạc Ngôn không nhắc tới, anh cũng không ý thức được việc cô đã đủ lớn để tính chuyện kết hôn!

Tưởng tượng đến việc có nam nhân khác ôm lấy thân thể mềm mại kia, thậm chí đè lên người cô làm loại chuyện đó, trong lòng Tư Đồ Dật kịch liệt cảm thấy không thể...Nhưng tại sao không thể? Chính anh cũng không nói ra được lý do...Ngay khi anh vẫn đang rối rắm, một âm thanh từ dưới lầu truyền đến.

"A Dật, em gái con đâu? Tại sao vẫn chưa xuống, có phải lại không muốn đi không?" Tư Đồ phu nhân vừa đặt điện thoại xuống, liền thấy con trai mình như người mất hồn đi xuống lầu, nhịn không được cất tiếng dò hỏi.

Tư Đồ Dật hồi phục lại tinh thần nói: "Không có, Tiểu Ngôn đang thay quần áo! Em ấy sẽ xuống liền!" Nhắc đến thay quần áo, vẻ mặt Tư Đồ Dật lại không được tự nhiên.

Tư Đồ phu nhân có chút khó hiểu nhìn con trai mình, vừa định hỏi thì lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo từ trên lầu truyền đến: "Mẹ ơi, sáng nay ăn gì vậy ạ? Con đói quá!"

Tư Đồ phu nhân ngẩng đầu nhìn con gái, sửng sốt một lúc rồi mỉm cười vui vẻ nói: “Ồ, bảo bối của chúng ta cuối cùng cũng đã ngộ ra rồi, cuối cùng nó cũng biết cách ăn mặc trang điểm, mau xuống dưới, lát nữa anh trai con sẽ đưa chúng ta đi dạo, mẹ sẽ chọn cho con những bộ trang phục đẹp nhất."

Mạc Ngôn nhảy nhót xuống lầu, ôm lấy cánh tay Tư Đồ phu nhân làm nũng nói: "Mẹ! Quần áo của con nhiều đến mức không nhét được vào tủ, không cần phải mua nhiều như vậy. Hơn nữa, vài ngày sau không phải khai giảng sao, Thanh Lan cũng có nội quy phải mặc đồng phục, có phải không anh?"

Tư Đồ Dật hơi sửng sốt khi đột nhiên được nhắc đến tên, sau đó nói: "Đúng vậy!"

Tư Đồ phu nhân quay đầu nhìn con gái đang làm nũng, duỗi tay nhéo mũi Mạc Ngôn cười mắng: "Mẹ thấy con chính là lười biếng, nhưng hôm nay con nhất định phải đi, chúng ta phải chọn lễ phục."

Mạc Ngôn ôm cánh tay Tư Đồ phu nhân, đi về hướng nhà ăn nói: "Vâng, vâng, mẹ ơi, con đói quá, chúng ta mau ăn cơm đi!"