Chương 17: Trọng sinh không làm con rối 17

Đối với Bạch Nguyệt mà nói, cô thấy hắn tự nhiên ngẩn người đã thành thói quen.

Cuối tuần, trong thành Game có rất nhiều người. Sau khi ngừng xe, hai người cũng đi vào. Bàn tay Hạ Lẫm nắm lấy tay Bạch Nguyệt, một tay khác nhẹ nhàng vòng qua một bên bả vai cô, thật cẩn thận tách cô ra khỏi những người xung quanh.

Một đám bạn tốt của hắn đang vây quanh một chỗ ở phía trước, đã sớm chơi đến khí thế ngất trời. Bạch Nguyệt nhìn một vòng, phát hiện đa số bọn họ chơi trò chơi cạnh tranh tốc độ và kỹ năng. Khi người tiếp đón Hạ Lẫm qua, hắn lắc lắc đầu không muốn, ngược lại bày ra vẻ mặt ngốc ngốc nhìn ngó khắp nơi. Mấy thiếu niên chơi với hắn đã lâu làm sao lại không đoán được tâm tư của hắn. Có người đề nghị: “Chúng ta qua bên kia nhìn xem.”

Theo hướng thiếu niên chỉ, mắt Hạ Lẫm sáng lên. Không biết hắn đang nghĩ cái gì quay đầu nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt, ho nhẹ một tiếng. Đối với bạn bè thì vẻ mặt như cũ, chỉ nói lời ít ý nhiều: “Các cậu cứ chơi đi.” Nói xong liền mang theo Bạch Nguyệt đi đến chỗ đó.

“Chơi cái này được không? Chỉ cần nhảy đúng tiết tấu là được, rất đơn giản.” Hạ Lẫm chỉ vào đài cao, ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Nguyệt. Nhìn mắt hắn sáng lấp lánh, cô không hiểu vì sao hắn vui vẻ như vậy.

“Chưa từng chơi……” Mới vừa nói ra những lời này, Hạ Lẫm có chút mất mát, nhìn ánh mắt đối phương, Bạch Nguyệt đột nhiên nghĩ tới con chó lớn nào đó hay làm nũng với chủ nhân, chẳng biết có phải ma xui quỷ khiến hay không mà muốn duỗi tay sờ sờ đầu hắn. Nhịn rồi lại nhịn, cô quay mặt đi nhìn về phía đài nhảy:“ Nhưng mà có thể thử một chút.”

Sau khi được câu trả lời, Hạ Lẫm lập tức cười hì hì với Bạch Nguyệt. Như sợ cô hối hận, hắn vội vàng đi lên chọn bài hát, xoay người chờ mong nhìn Bạch Nguyệt chằm chằm, giống như còn có cái đuôi ngoe nguẩy.

Có thể là suy xét vì cô mới chơi lần đầu, Hạ Lẫm chọn bài hát xem như tương đối dễ. Thật ra quy tắc nhảy cũng khá đơn giản, chỉ cần đuổi kịp động tác theo hình ảnh mũi tên chỉ hướng là được.

Khi âm nhạc bắt đầu, chỉ lúc mới đầu Bạch Nguyệt sai vài nhịp còn lúc sau đã dần dần có thể kịp động tác. Có lẽ là bởi vì từ nhỏ Ôn Bạch Nguyệt từng học vũ đạo, thân thể này vòng eo mềm mại, phản ứng nhanh nhẹn, động tác cũng có vẻ cực kỳ thành thạo. Chỉ là hoạt động đơn giản mà như gợi lên cảm giác nóng lòng muốn thử sâu trong nội tâm cô, bởi vậy khi nhạc dừng lại Bạch Nguyệt thuận tay liền chọn bài hát bốn sao ở đầu.

Hạ Lẫm ở bên cạnh xem đã há hốc mồm. Nhưng ngoài dự kiến, thật sự cô nhảy vô cùng tốt. Trừ lúc vừa mới bắt đầu còn có thể nhìn ra là cô tiếp xúc lần đầu thì không đến một phần tư bài hát Bạch Nguyệt đã nắm chủ động tiết tấu, mỗi cái bước chân động tác đều chính xác, đúng chỗ. Hơn nữa chỉ là động tác đơn giản nhưng khi cô làm đều mang theo một loại động lòng nói không nên lời.