Chương 2

Nguyên chủ làm tuỳ tùng của nữ xứng, sẽ vì nhiều lần giúp nữ xứng bắt nạt nữ chủ mà bị phó hội trưởng cảnh cáo, sau lại vì đăng bài bịa đặt về nữ chủ mà bị học sinh hội ghi tội, cuối cùng bởi vì lừa nữ chủ ra để tạt nước bẩn, mà khiến Tiết Khuyết nổi trận lôi đình, hội trưởng Hội Học Sinh gϊếŧ gà dọa khỉ ra lệnh cưỡng chế nguyên chủ thôi học. Không có một cái trường học nào dám tiếp thu người bị F4 điểm danh thôi học, vừa mới bắt đầu tiếp cận đến giới thượng lưu, dự là tương lai một mảnh quang minh, cuối cùng bị cha mẹ đưa đến xưởng nuôi heo ở nông thôn để cho heo ăn.

Nhưng khi cốt truyện mới tiến hành đến một nửa, nguyên chủ đột nhiên thức tỉnh ý thức, biết chính mình chỉ là người qua đường Giáp, tương lai muốn cho heo ăn cả đời, không tiếp thu được chênh lệch, liền trước tiên tự sát.

Người qua đường Giáp, rất ít xuất hiện ở trong thế giới của nhóm vai chính, cho dù có xuất hiện, nhóm vai chính cũng sẽ không chú ý tới. Bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết, mỗi tiếng nói cử động của bọn họ đều khả năng có thể mạt sát người qua đường Giáp. Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không để ý. Tuy rằng ở vai chính trong thế giới, người qua đường Giáp không đáng giá nhắc tới, nhưng người qua đường Giáp là một phần tử ắt không thể thiếu giúp thế giới vận chuyển. Khi người qua đường Giáp vì đủ loại nguyên nhân trước tiên tử vong, liền sẽ hình thành bug, bug mang đến cái khe không gian sẽ khiến cho vị diện thế giới không ổn định, tiến tới ảnh hưởng quốc gia nơi vũ trụ ổn định.

Khương Dao nhiệm vụ chính là đền bù người qua đường Giáp ngoài ý muốn chết mà sinh ra bug, sắm vai đủ loại người qua đường Giáp, tiếp tục sắm vai nhân vật người qua đường giáp đột nhiên hạ tuyến, phòng ngừa khuyếch đại bug của thế giới.

Khi xuyên tới, “Khương Dao” đã làm không ít việc nhằm vào nữ chủ, bất quá F4 tạm thời còn không có chú ý tới cô, bọn họ đang vội vàng lợi dụng đặc quyền dụ dỗ tranh đoạt nữ chủ, căn bản không thèm để ý một cái nho nhỏ người qua đường Giáp.

Cô sắm vai nhân vật người qua đường Giáp —— Khương Dao —— tên này từ đầu tới đuôi chỉ từ miệng hội trưởng Hội Học Sinh xuất hiện qua một lần, đó là ở thời điểm bị cưỡng chế thôi học.

Mà ở sự kiện khóa cửa lần này, nữ chủ bởi vì bị khóa đã chịu hoảng sợ mà ngất đi, F4 vừa đau lòng vừa tức giận, một bên đau lòng nữ chủ, một bên truy cứu việc này, lúc này có một người qua đường Ất cung cấp lời chứng "là một cái tuỳ tùng bên người Hàn Diêu Vũ lén lút khóa cửa”, về cái này tuỳ tùng cụ thể là ai, liền tên cũng chưa từng xuất hiện qua, hậu quả chuyện này toàn khấu ở trên người Hàn Diệu Vũ, bởi vì mỗi người đều biết Hàn Diệu Vũ là đầu sỏ gây tội.

Khương Dao đang học thể dục, liền cho rằng thời điểm này nhất định không có quan hệ với mình, là Hàn Diệu Vũ sai sử người khác làm, trong lúc nhất thời biểu hiện ra kinh ngạc.

Hàn Diệu Vũ thói quen vênh mặt hất hàm sai khiến, cảm thấy tiểu tuỳ tùng đáp ứng không đủ dứt khoát, tức khắc không vui: “Khóa cái cửa mà thôi, lại không bảo cô thế nào, cô sẽ không sợ một con nhỏ xuất thân từ xóm nghèo đi? Cô có tôi chống lưng, cô ta có sao?”

Khương Dao: “……”

Chính là bởi vì biết nữ chủ có F4 hộ giá hộ tống, cho nên nữ xứng cô mới phẫn nộ, mới có thể nhìn chằm chằm nữ chủ bắt nạt!

Hàn Diệu Vũ hiển nhiên cũng biết này, nghĩ đến nữ chủ, ngữ khí đều trở nên nghiến răng nghiến lợi: “cô ta có giỏi cũng chỉ biết cầu hội trưởng, nhưng tôi một cuộc điện thoại là có thể lập tức đưa cô lên danh sách hội học sinh".

Học viện phân chia giai tầng rất rõ ràng giai tầng. Nhưng đặc quyền là sinh ra đã có sẵn, cùng xuất thân có quan hệ, F4 xuất thân theo không kịp, không ai dám phán đoán đánh vỡ đặc quyền giai cấp của F4, bọn họ chính là trung tâm, đến gần bọn họ là cơ hội mà người thường dù chen phá đầu đều phải hướng vào bên trong.

Hội học sinh chính là trung tâm quyền lực của sở học viện qúy tộc này, hấp thu nhân số đông đảo, cho nên cơ hội cũng nhiều, hơn nữa hội trưởng Hội Học Sinh là một trong F4, này liền làm việc “Có thể tiến hội học sinh” trở thành một chuyện phi thường kiêu ngạo.

Khương Dao đi theo làm tùy tùng, Hàn Diệu Vũ không thiếu đưa chỗ tốt, trong đó hạng nhất chính nhét cô vào hội sinh hội, bất quá đây cũng chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại của Hàn Diệu Vũ.

Khương Dao làm một cái đủ tư cách người qua đường Giáp, cô biểu hiện ra vẻ khẩn trương của tuỳ tùng khi gặp được uy hϊếp: “Tôi đi liền mà!”

Khương Dao vội vàng chạy tới phòng dụng cụ.

Nữ chủ còn chưa đi, đang đưa lưng về phía cửa để sửa sang lại dụng cụ, cặp sách đặt trên bàn gần cửa, điện thoại cũng để ở bên cạnh.

Xem bốn bề vắng lặng, Khương Dao cầm điện thoại của cô ta đặt ở bên cạnh giá dụng cụ để che đậy, giấu đi, sau đó nhẹ nhàng mà đóng cửa, khóa lại.

Làm xong hết thảy, Khương Dao trở về tiếp tục đi học, làm bộ cái gì cũng chưa làm qua.

……

Nữ chủ rất dễ dàng chọc, nhưng F4 lại không có một người dễ chọc.

Sau giờ dạy học, Khương Dao bước đi trên hành lang, có người từ sau lưng hô cô một tiếng.

“Khương Dao.”

Khương Dao vừa quay đầu lại, kinh ngạc lại vui vẻ: “Vệ, Vệ Trạch Tư?”

Khương Dao cùng Vệ Trạch Tư là bạn học cùng lớp đã hơn một năm, cơ hội nói chuyện có thể đếm được trên đầu ngón tay, đây là Vệ Trạch Tư lần đầu tiên chủ động cùng cô nói chuyện.

Vệ Trạch Tư là một trong F4 của học viện quý tộc, hội phó hội học sinh, diện mạo tinh xảo hoàn mỹ, tính tình dịu dàng, so Tiết Thiếu còn được săn đón hơn.

Trên hành lang đèn cảm ứng lờ mờ, Vệ Trạch Tư gien hỗn huyết giúp anh có tóc màu ánh kim cùng với đôi mắt màu xanh đậm, giống như thuốc màu rực rỡ màu sắc phác họa ra ý thơ, bị ánh sáng nhu hòa mạ lên một tầng dịu dàng.

Khương Dao bị sự dịu dàng này làm cho lung lay đôi mắt, cười chào hỏi: “Thật khéo".

Vệ Trạch Tư vô luận bề ngoài hay là đối nhân xử thế, đều giống nhau chu đáo hoàn mỹ, các bạn học đều thiệt tình thực lòng tin tưởng anh, mến mộ anh. Khương Dao cũng không ngoại lệ, có thể cùng anh nói một lời đều có thể vui vẻ nửa ngày.

Vệ Trạch Tư mỉm cười nói: “Không khéo".

Sau đó tới một câu không thua gì ác ma nói: “Lần sau trước khi khóa cửa, nhớ rõ ngẩng đầu nhìn camera ".