Chương 17: Tần gia có em gái nhỏ (17)

Đại hội thể thao thường niên chính thức khai mạc. Đại hội thể thao kéo dài hai ngày, có thêm nhiều nội dung thi đấu hơn so với trước đây, phần thưởng vô cùng phong phú, trong đó có chuyến du lịch xa hoa tới châu u khiến rất nhiều sinh viên háo hức muốn thử sức.

Tần Uyển đã đăng ký chạy 800m và nhảy xa. Vốn dĩ cô muốn tham gia đội cổ vũ, nhưng đáng tiếc là bốn người đàn ông kia không chịu. Đội cổ vũ mặc quần áo hở hang, họ không muốn em gái mình bị những người đàn ông khác nhìn thấy.

Để đảm bảo an toàn cho đại hội thể thao, nhà trường đã bố trí các trạm y tế ở mỗi địa điểm thi đấu, đồng thời cung cấp đồ ăn nhẹ để bổ sung thể lực cho các vận động viên.

Trong cuộc thi điền kinh, Tần Uyển đứng ở vạch xuất phát, tạo tư thế chờ hiệu lệnh. Bên trái cô là Chu Viện Viện, bên phải là Mục Hiểu Nguyệt.

Dưới sự điều trị Trung y có mục đích của bốn người đàn ông, thể chất của Tần Uyển tốt hơn trước rất nhiều, còn ông nội của Chu Viện Viện xuất thân là quân nhân, ông quản lý chặt chẽ việc rèn luyện thân thể của hai chị em bọn họ, cho nên thể chất của Chu Viện Viện so với Tần Uyển đều tốt như nhau, nên hai người chạy 800 mét không phải là vấn đề lớn.

Nhưng Tần Uyển hơi ngạc nhiên khi thấy Mục Hiểu Nguyệt cũng tham gia vào hạng mục chạy 800 mét. Rốt cuộc, Mục Hiểu Nguyệt trông mềm mại yếu đuối, một cơn gió thổi qua cũng có thể ngã, Tần Uyển nghi ngờ không biết cô ta có thể hoàn thành đường chạy hay không.

Tiếng còi vang lên, mọi người bắt đầu chạy. Chu Viện Viện chạy trước, Tần Uyển theo sát sau, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái. Mặt khác, Mục Hiểu Nguyệt ở bên cạnh dường như đã phải vật lộn rất nhiều. Mục Hiểu Nguyệt lúc đầu chạy rất nhanh, duy trì vị trí thứ ba, nhưng chưa được 200 mét, sắc mặt cô ta tái nhợt, tốc độ bắt đầu chậm lại, từ từ bị tụt về vị trí cuối cùng.

Mục Hiểu Nguyệt vừa chạy vừa thở gấp, nhìn khoảng cách giữa mình và người trước mặt ngày càng xa, cô ta không khỏi hối hận: Tại sao cô ta cứ một hai phải tham gia vào hạng mục chạy 800 mét chứ? Vốn dĩ cô ta không định đăng ký tham gia bất kỳ sự kiện nào, nhưng nhìn thấy Tần Uyển đăng ký 800 mét, xuất phát từ tâm lý không muốn chịu thua, cô ta liền đăng kí theo, chỉ để chứng minh cô ta không thua gì Tần Uyển.

Cuộc đua 800 mét sắp kết thúc, Tần Uyển bắt đầu chạy nước rút. Cuối cùng, Chu Viện Viện giành được vị trí thứ nhất, Tần Uyển ở vị trí thứ hai, bọn họ nhìn nhau mỉm cười.

“Uyển Uyển thật lợi hại…” Chu Viện Viện ngưỡng mộ nhìn cô.

“Viện Viện cũng thật lợi hại... cậu là số một…” Tần Uyển khen ngợi cô ấy.

Những người khác lần lượt hoàn thành toàn bộ đường đua, chỉ có Mục Hiểu Nguyệt còn hơn nửa vòng.

Cuối cùng cũng chạy xong năm mươi mét cuối cùng, nhưng bởi vì Mục Hiểu Nguyệt quá mệt mỏi, sơ ý trượt chân ngã xuống đất, không đứng dậy được, “Tần Uyển…” Cô ta ngẩng đầu cầu cứu Tần Uyển.

Là bạn cùng lớp, Tần Uyển không thể không để ý đến cô ta, vì vậy cùng Chu Viện Viện đi tới đỡ cô ta dậy: “Cậu không sao chứ?”

“Uyển Uyển... chân tớ đau quá…” Mục Hiểu Nguyệt yếu ớt nói.

Cô ta dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người Tần Uyển, Tần Uyển nhíu mày, cùng Chu Viện Viện đỡ cô ta đến trạm y tế.

Tần Uyển và Chu Viện Viện đứng sang một bên nhìn bác sĩ chườm đá cho cô ta, lúc này Tần Vũ đi tới: “Tần Uyển…” nhân tiện gật đầu xã giao với Chu Viện Viện.

“Anh hai! Anh đến đây lúc nào vậy?” Tần Uyển kinh ngạc.

“Anh mới tới thôi…” Tần Vũ cười nói. Vốn dĩ Tần Vũ không phải đến đại hội thể thao nhỏ này, nhưng có Tần Uyển ở đây thì khác.

Chân của Mục Hiểu Nguyệt không sao, nhân viên y tế chườm đá cho cô ta một lúc thì vết sưng giảm bớt, nhưng vẫn còn hơi đau nên cô ta phải ở lại trạm y tế nghỉ ngơi.

“Xin lỗi đã làm phiền bác sĩ…” Mục Hiểu Nguyệt nhẹ giọng nói lời cảm ơn.

Tần Vũ thấy sắc mặt Tần Uyển đỏ bừng vì nắng, trên trán còn lấm tấm những hạt mồ hôi, liền lấy khăn giấy lau mồ hôi cho cô: “Tần Uyển có mệt lắm không? Anh hai dẫn em đi nghỉ ngơi một chút được không?” Anh nhẹ giọng nói.

Trong đám người, cô gái có chút không quen với cử chỉ thân mật như vậy của người đàn ông, theo bản năng liếc sang bên cạnh, phát hiện Chu Viện Viện nhìn anh hai của mình bằng ánh mắt cuồng si.

Chu Viện Viện là người cuồng cái đẹp, đặc biệt là đối với anh hai của cô, vừa đẹp trai lại dịu dàng, là mẫu người cô ấy yêu thích, nhưng Chu Viện Viện chỉ là ngưỡng mộ, không có ý định làm gì anh trai của bạn thân cả.

Tần Uyển nói với Chu Viện Viện một tiếng rồi cùng anh hai rời đi. Với sự xuất hiện của Tần Vũ, một bác sĩ cấp giáo sư, trường học cảm thấy rất vinh dự và chuẩn bị một nơi cho anh nghỉ ngơi.

Trong xe cái gì cũng có, Tần Uyển dựa người vào ghế, vừa uống nước đá, vừa dùng máy tính bảng xem phim truyền hình, không cần phải nói là thoải mái tới cỡ nào.

Đại hội thể thao kéo dài trong hai ngày. Lớp Tần Uyển đạt được thành tích tốt ở nhiều môn thể thao trong đại hội thể thao lần này, tuy không đạt được giải thưởng lớn là chuyến du lịch châu u sang trọng nhưng cũng thu được rất nhiều giải thưởng, ngay cả giáo viên chủ nhiệm luôn keo kiệt cũng hào phóng dẫn cả lớp đi ăn tối và ca hát, để lại những kỷ niệm khó quên.