Chương 2: Trái đào mộng nước

Hai mắt hắn sâu thẳm mang theo sự áp bách kinh người.

Đáy lòng Vưu Nhạc Nhạc nháy mắt hoảng hốt, cô có cảm giác nguy cơ như bị thợ săn theo dõi. Đối mặt với ánh mắt u ám sâu thăm thẳm, Vưu Nhạc Nhạc càng cảm giác chính mình bất cứ lúc nào cũng có thể bị hút vào trong đó, kéo vào bóng tối.

“Chuyện đó, có thể không?” Vưu Nhạc Nhạc thanh âm càng thêm nhỏ, đôi mắt hơi rũ xuống cũng không dám nhìn hắn.

Tiếng nói cô run run rẩy rẩy, ngọt ngọt, mềm mại, như là một con thỏ con bị thợ săn khóa chặt yết hầu, đáng thương lại bất lực. Hai mắt kia đựng đầy hơi nước, phảng phất tùy thời đều sẽ khóc ra.

Nháy mắt chọc trúng trái tim Dụ Gia Chú.

Bị bóng tối u ám bao vây hắn thật sự là chịu không nổi thỏ con trắng mềm này. Cảm giác yếu ớt mang theo thanh thuần cực hạn cùng với sức dễ dàng khống chế, chuyện này làm cho chỗ sâu trong bóng đêm của con người sao có thể chịu được.

Dụ Gia Chú nhấp nhấp cánh môi khô ráo, im lặng một hồi lâu, hắn chậm rãi mở miệng: “Được, chúng ta trước tiên nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.”

Giọng nói hắn khô khốc khàn khàn, dường như phảng phất hồi lâu không nói gì. Dưới mắt kính là đôi mắt như sói không kiêng nể gì dò xét con mồi nhào vào trong lòng ngực thợ săn.

Con mồi nhỏ ngây thơ vô tri, thân thể mềm ấm rúc vào trong lòng ngực hắn, chóp mũi có thể ngửi được mùi sữa nhàn nhạt.

Thật ngọt.

"Vậy, vậy anh có thể buông tôi ra trước được không?" Vưu Nhạc Nhạc cẩn thận nói.

Không biết cô ngọt đến mức nào mà giọng nói phát ra cũng thực ngọt. Ha, da thịt phấn nộn cũng thật là... hai tròng mắt ngập nước.. toàn thân trên dưới đều mềm mụp. Thật làm người ta muốn trân quý.

Dụ Gia Chú buông lỏng tay ra.

Bỗng nhiên hắn buông tay khiến cô đột nhiên không kịp phòng ngừa, Vưu Nhạc Nhạc hai chân nhũn ra không thể khống chế được, cả người suýt nữa xụi lơ trên mặt đất.

Dụ Gia Chú lại là một tay đem người ôm lấy.

Mặt Vưu Nhạc Nhạc ửng đỏ, bản thân này có tật xấu sợ hãi chân sẽ mềm thế mà xuyên qua vẫn mang cái tật xấu này đi theo.

"Tiếng kêu kia quá thảm thiết, đáy lòng tôi cũng có chút hoảng a!" Dụ Gia Chú bình tĩnh ôm lấy Vưu Nhạc Nhạc, khuôn mặt kiêu ngạo lộ ra biểu cảm trấn an, "Tôi đỡ em đi."

Mặt Vưu Nhạc Nhạc càng thêm ửng đỏ, cô tự nhiên có thể phát hiện Dụ Gia Chú đang trấn an mình. Cô trộm liếc nhìn Dụ Gia Chú một cái, tối tăm dưới đáy mắt nam nhân đã tan đi hiện tại đang xuất hiện nụ cười nhạt trấn an.

Sợ hãi trong lòng cô đã hơi tiêu tán một chút.

Dường như tựa hồ không có đáng sợ như vậy.

"Vậy làm phiền anh rồi." Vưu Nhạc Nhạc nói xong liền được hắn nâng đỡ đi tiếp phía trước.

Cảm xúc sợ hãi hơi tan đi, Vưu Nhạc Nhạc bấy giờ mới phát hiện trên người lạnh lẽo. Cô nhìn xuống người mình, lúc này mới phát hiện trên người mình ăn mặc cực kỳ thiếu vải.

Hơn nữa, không có mặc áo ngực!

Váy ngủ xẻ cổ chữ V mỏng manh căn bản không thể hoàn toàn bao lấy phong cảnh trước ngực. Theo động tác đi lại bộ ngực sẽ phập phồng lên xuống. Hơn nữa từ độ cao của nam nhân, sợ là chỉ cần nhìn thoáng xuống một chút liền có thể nhìn đến vừa đủ.

Hơn nữa dưới thân váy cô cũng cảm giác được một trận gió mát thổi qua, theo từng bước chân đi lại tựa hồ có cái gì đó xuyên qua kẽ mông cùng hai chân, đong đưa cọ xát làm Vưu Nhạc Nhạc có chút không thoải mái cùng với ngứa ngáy.

Muốn duỗi tay xuống xoa xoa.

Mặt Vưu Nhạc Nhạc càng thêm hồng, tay không khỏi duỗi đến cổ áo đè lại, nhằm không cho quần áo của mình theo bước chân đi lại đã hở lại càng hở. Thế cho nên phong cảnh trước ngực không lộ ra nữa, cô ấn ngực, đi lại phía dưới càng thêm khó chịu, hốc mắt bởi vì sự khó chịu này cũng càng thêm hồng.

Cô căn bản không biết, cô nhấn ngực một cái như vậy, vυ" trắng nõn bị che khuất sẽ hơi nhô lên, lại càng làm quần áo đã mỏng càng mỏng hơn.

Da thịt trắng nõn cùng lớp vải ren màu đen tương phản, khiến khe hở giữa ngực cô cùng với ren đen càng thêm dụ hoặc mê người. Đặc biệt là đầṳ ѵú hồng hào nhô lên giữa lớp vải ren phảng phất như muốn từ khe hở đâm xuyên qua.

Dụ Gia Chú hơi liếc nữ nhân mặt càng ngày càng đỏ lên, còn có ánh nước nơi hốc mắt hồng của cô chứa đầy ngượng ngùng. Yết hầu hắn không nhịn được di chuyển vài cái.

Tiểu nữ nhân phảng phất như đóa hoa, nụ hoa tỏa ra mật phấn hoa nước thơm ngon dụ hoặc, nụ hoa này lại phóng dục muốn che lấy nhan sắc xinh đẹp này.

Nhưng căn bản che không được mỹ vị của cô.

Da thịt trắng nõn cả người cô đều nhiễm hồng, quả thực như trái đào mộng nước câu lấy người tiến lên cắn một ngụm.