Quyển 1: Chủ mẫu muốn làm quả phụ - Chương 7

Sáng sớm hôm sau, sắc trời còn chưa sáng hẳn Tô Yên đã dậy sớm để chuẩn bị.

Hôm nay nàng thay một bộ váy màu trắng ngà, trang sức trên người đơn giản tối đa, trên đầu mang mũ có rèm, sau đó cùng nhóm nha hoàn đi đến trước cổng lớn, bên ngoài đã có xe ngựa chờ sẵn.

Xuyên thấu qua màn lụa mỏng, Tô Yên cuối cùng cũng nhìn thấy nam nhân cao lớn đang đứng chờ trước xe.

“Tiểu thư, đều chuẩn bị tốt.”

Tô Yên vừa mới bước ra liền nghe được một giọng nam trầm thấp vang lên, nàng hơi hơi nghiêng đầu qua.

Nếu nàng không nghe lầm thì trong giọng của Triệu Tân vừa rồi vẫn có chút…… nếu nói là kích động thì hơi quá, nhưng tuyệt đối không bình tĩnh như dáng vẻ bên ngoài, lại vẫn gọi nàng là ‘Tiểu thư’.

Có lẽ nàng cũng không cần quan sát thăm dò quá nhiều, chỉ cần một cơ hội xác nhận thôi, nhân lúc có màn lụa che đi, nàng không kiêng nể gì quan sát người trước mặt.

Ký ức rất mơ hồ rốt cuộc được vẽ lại hoàn chỉnh.

Triệu Tân là một thị vệ có gương mặt rất anh tuấn.

Eo lưng thẳng tắp đứng ở nơi đó mang đến cảm giác tồn tại rất mạnh, hai chân thon dài nhìn qua rắn chắc có lực, thậm chí hắn còn cao hơn một chút so với thùng xe ngựa của Tiếu phủ.

Gương mặt góc cạnh, ngũ quan lại khí phách sắc bén.

Chỉ mới nhìn thấy qua liền làm người khác cảm giác được là một người mạnh mẽ đáng tin, Tô Yên đột nhiên hơi liên tưởng đến phương diện kia một chút, người này cao lớn lại nhìn có sức lực như vậy.......nàng không khỏi cảm giác trên mặt nóng lên.

“Xuất phát đi.”

Tô Yên bình tĩnh ra tiếng sau đó nhẹ nhàng bước đến gần, chuẩn bị dẫm lên ghế nhỏ bước lên xe, lúc đi lướt qua Triệu Tân còn có thể nghe được một chút mùi bồ kết nhàn nhạt trên quần áo của hắn, sạch sẽ lại không quá thơm mà có lẫn thêm chút mùi đặc trưng nam tính.

Tô Yên hơi mỉm cười, người này rất hợp ý nàng.

Trong lúc nàng cúi đầu lên xe, một luồng gió thổi qua làm mảnh lụa trước mũ bay lên một góc, vừa lúc lộ ra nửa bên gò má hơi hồng cùng bờ môi đang mỉm cười kia.

Triệu Tân đứng bên cạnh cũng thu hết cảnh đẹp này vào mắt, hơi thở cũng bất ngờ chậm lại một chút.

Nhưng rất nhanh hắn đã giật mình cúi đầu xuống, chỉ nâng cánh tay rắn chắc ra để nàng tựa tay vào bước lên xe.

Bàn tay thon dài của Tô Yên vừa đặt lên liền mang theo một chút hương thơm trên ống tay áo.

Nhưng Triệu Tân còn chưa kịp nhận ra là mùi hương gì thì trên cổ tay đột nhiên có cảm giác bị siết lại một chút.

Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn qua thì người đã ngồi vào trong xe, mũ có rèm đã buông xuống chỉnh tề không lộ ra chút nào.

Tô Yên ngồi ở trên đệm mềm nghe bánh xe chậm rãi chuyển động trên đường, suy nghĩ của nàng cũng hơi bay xa một chút.

Đời trước lúc nàng bị mưu hại chắc chắn Tiếu Tịch Kỷ cũng có góp một tay, nếu không thì một tiểu thϊếp như Lâm Thiến sao có thể vươn tay dài như vậy, đem một thị vệ ở sân trước lặng im không động tĩnh mang vào phòng của nàng?

Hơn nữa Tiếu Tịch Kỷ cũng là chọn đúng giờ để phá cửa, cứ như đã đợi sẵn bên ngoài.

Nếu phu quân đã gấp gáp tìm người bầu bạn nàng như vậy thì nàng cũng không nên phụ lòng, hơn nữa đối tượng lại còn rất tốt......

Lúc đoàn xe đến trước cửa chùa Báo Quốc thì xe ngựa của Tô gia đã chờ ở đó.

Xe ngựa không thể vào cửa lớn nên mọi người đều phải xuống đi bộ vào trong, Tô Yên vừa mới xống xe thì đại tẩu cũng mang mũ có rèm đến gần nắm tay nàng.

“Yên Nhi!”

Xung quanh có không ít người nên đại tẩu cũng không tiện nói gì thêm, nhưng trong giọng nói lại không giấu được lo lắng.

Tô Yên đột nhiên dùng cách này để gặp mặt tất nhiên đã làm người của Tô gia để ý.

“Đại tẩu, đã lâu không gặp, mọi người đều khỏe chứ?”

Tô Yên trở tay nắm lấy tay tẩu tẩu, một tay khác thì nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay để trấn an.

Đại tẩu lập tức hiểu ý, “Tốt, tất cả đều khỏe mạnh! Chúng ta đi dâng hương trước đã!”

Tô Yên gật gật đầu quay lại an bài một câu, “Dương Liễu theo ta đi vào.”

Ý là những người còn lại ở bên ngoài đợi sẵn là được.

Hai người khoác tay nhau đi vào bên trong chùa, dọc đường đi cũng chỉ hỏi thăm nhau vài câu bình thường chứ không nói gì đặc biệt.

Sau khi dâng hương xong Tô Yên mới để Dương Liễu quyên một số tiền dầu mè, lại nhờ người an bài một phòng riêng để nàng cùng đại tẩu đi “Nghe thiền sư giảng kinh”.

Cửa phòng vừa đóng lại, đại tẩu Tô gia nhanh chóng quan sát trong phòng một lượt rồi kéo người ngồi xuống.

“Muội muội ở Tiếu gia bị ủy khuất gì sao?”

Trước khi Tô Yên gả chồng thì đại tẩu cũng đã gả vào Tô gia khá lâu, hai người vẫn luôn có quan hệ rất tốt, hiện giờ lâu ngày mới gặp lại nên có chút nóng lòng quan tâm.

Bất quá nơi này cũng không hợp để khóc lóc kể lể gì đó.

“Đại tẩu, chỉ cần nhà của chúng ta luôn tốt thì Tiếu gia sao dám ủy khuất muội được, không có việc gì đâu.”

Nàng lập tức đi thẳng vào vấn đề.

“Hôm qua Tiếu Tịch Kỷ đến gặp phụ thân sao? Đại ca lúc đó có ở cùng không? Huynh ấy có từng nhắc với tẩu hắn ta cùng cha đã nói chuyện gì không?”

Đại tẩu vẫn luôn biết Tô Yên trước nay rất thích Tiếu Tịch Kỷ, hiện giờ lại gọi cả tên lẫn họ như vậy cũng đã có chút suy đoán.

Bất quá tiểu muội không muốn nói kỹ nàng cũng không hỏi nhiều.

“Đại ca muội cũng ở đó, do nhận được tin của muội nên ta mới tìm tướng công để sai người đưa thiệp đi Tiếu gia, vừa lúc nhìn thấy Tiếu cô gia ở đó……”

Tô Đường gật đầu, nàng đã hiểu.

“Nói đến cũng lạ, Tiếu cô gia đến hình như cũng không có việc gì quan trọng, chỉ là nói chuyện trên trời dưới đất nói chuyện phiếm cùng phụ thân cả nửa ngày.”

Đại tẩu có lẽ đã nghe đại ca oán giận nên trong giọng nói cũng có chút ghét bỏ.

“Muội cũng biết mà, phụ thân trước nay nhìn trúng người học trò này nên cũng đi theo nói chuyện rất lâu.”

Ở Tô gia cũng chỉ có Tô đại học sĩ thích Tiếu Tịch Kỷ thôi, Tô lão đại lại không thích người em rễ nhìn qua thích ra vẻ lại miệng ngọt kia.

Tô Yên vừa nghe liền cảm thấy có vấn đề.

“Đại tẩu, kỳ thi mùa xuân lần này có phải do cha làm chủ khảo không?”

Đêm qua nàng đã suy nghĩ một đêm, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nếu có chuyện gì có thể dao động đến căn cơ của Tô gia thì cũng chỉ có kỳ thi mùa xuân sắp tới mà thôi.

Làm Nội Các đại học sĩ, phụ thân rất có thể được chỉ định làm chủ khảo, nếu là liên quan đến vấn đề thi cứ của cả nước vậy thì trách nhiệm rất lớn.

Tô Yên cũng chỉ chuẩn bị sẵn tâm lý thà tin rằng có cũng không thể bỏ sót được.

Bất quá ba năm Tô Yên gả đến Tiếu gia chỉ lo làm một phu nhân tốt trong nhà, không có giao lưu hay con đường để hỏi thăm tin tức, lúc này hơi gấp nên nàng cũng chỉ có thể thông qua nhà mẹ đẻ thôi.