Quyển 1: Chủ mẫu muốn làm quả phụ - Chương 5

Phụ thân nàng là Nội Các đại học sĩ, dựa theo thâm niên kinh nghiệm thì hiện giờ đã là lão sư thủ phụ của Nội Các.

Chỉ là phụ thân làm quan trung lương, một lòng một dạ đều dành cho dạy học và công vụ, không muốn đi tranh giành những thứ lợi ích kia nên cũng không quan trọng chuyện thăng quan, nhưng cũng chính vì vậy mà được tin tưởng giao nhiều công việc quan trọng.

Gia tộc của mẫu thân cũng là thuộc dạng thanh lưu, tuy rằng ông ngoại đã qua đời nhưng mấy cậu của nàng đều ở trong triều làm quan, dù không phải chức vị quá cao nhưng cũng không hề thấp.

Theo lý, lúc nàng xảy ra chuyện lại bị phán dìm xuống sông, mặc dù kết quả có thể thay đổi hay không hay thì cũng không đến mức tới khi bị ném vào trong nước cũng chưa thấy được người của Tô gia.

Cha mẹ cùng đại ca đều cưng chiều nàng hết mực, tuyệt đối sẽ không bỏ mặc.

Như vậy chỉ có thể là Tô gia khi đó đã xảy ra chuyện hoặc là Tiếu gia căn bản không có để người đi thông báo.

Nếu là tình huống sau thì cũng không có gì tốt.

Bởi vì Tiếu Tịch Kỷ từ trước đến nay luôn kiêng kị Tô gia, không thể nào ra chuyện lớn như vậy còn dám giấu diếm.

Cho nên có thể suy đoán khi đó Tiếu Tịch Kỷ đã không còn kiêng kị Tô nữa.

Nghĩ đến đây Tô Yên không khỏi cau mày.

Lúc nàng bị định tội “Mưu hại con nối dõi” thì Tiếu Tịch Kỷ cũng không dám hưu thê cho ái thϊếp của hắn leo lên, mà chỉ vắng vẻ mà thôi.

Tính tính thời gian, khoảng cách sự kiện “Bắt gian” kia xảy ra sau đó khoảng nửa tháng.

Trong nửa tháng này, Tô gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Dương Liễu.”

Tô Yên đang đi bỗng nhiên kêu đại nha hoàn bên người, đối phương thấy nàng hơi nghiêng đầu lập tức thò lỗ tai lại gần.

“Hôm nay ta bị Lâm thị làm phiền lòng, ngươi đi tìm đại tẩu của ta, hẹn tẩu ấy sáng sớm ngày mai cùng đi chùa Báo Quốc cầu phúc……”

Dừng một chút lại nói, “Nhờ tẩu ấy đưa thiệp mời đến Tiếu gia đi……”

Nữ nhân đã xuất giá cũng không thể tùy tiện về nhà mẹ đẻ, tìm người lại đây lại sợ tai mắt của Tiếu gia, lấy cớ đi cầu phúc ở bên ngoài gặp nhau là tốt nhất.

Hơn nữa, nàng vừa mới đánh chết ái thϊếp của Tiếu Tịch Kỷ, lúc này cũng không nên đến gặp mẹ chồng đòi đi ra ngoài, để Tô gia quang minh chính đại đưa thiệp vậy không sợ người bắt bẻ.

“Đúng rồi, Triệu Tân còn ở sân trước không?” Tô Yên dường như lơ đãng hỏi.

Dương liễu lắc đầu, “Nô tỳ cũng không biết.”

“Đi hỏi một chút hắn ở nơi nào, dù sao cũng là người của phụ thân cho ta, ngày mai đi ra ngoài để hắn dẫn đầu hộ tống đi.”

Thị vệ đối với một nữ nhân xuất giá đã là nam nhân bên ngoài, không thể gọi người vào hậu viện túc trực được, nhưng nếu lúc ra ngoài để hắn hộ tống lại hợp tình hợp lý.

Ở thế giới này, người này là một đối tượng khá tốt, nếu hắn chấp nhận được thì lần này nàng sẽ chọn mang thai........

Lúc này nàng không thể nhớ rõ gương mặt đối phương, chỉ nhớ đối phương có dáng người rất cao lớn mà thôi.

.................

Tô Yên nhìn thời gian một chút, trở lại phòng cũng không trì hoãn mà lập tức thay một bộ váy mới, màu sắc tươi sáng bắt mắt.

Ngay sau đó gọi tất cả nha hoàn tam đẳng canh giữ ở bên ngoài vào phòng.

Tô Yên nằm nghiêng dựa trên ghế quý phi, ngón tay thon dài trắng nõn đặt ở trong lòng bàn tay một thị nữ, để nàng ta chăm sóc móng tay rồi bôi một lớp màu sơn mới bắt mắt hơn.

Nàng lát nữa còn phải đi gặp mẹ chồng, mẫu thân của Tiếu Tịch Kỷ cũng không phải là người dễ hù dọa.

Bất quá trước kia là do Tô Yên muốn làm một con dâu hiền lương thục đức nên mới bị chèn ép gắt gao, còn hiện giờ chỉ là tạm thời không thể xé rách mặt thôi, nàng vẫn có thể bày ra dáng vẻ đại tiểu thư tùy ý làm càn.

Hiện giờ nàng sống chỉ là để bản thân vui sướиɠ thoải mái, không cần để ý đến người khác.

Lúc này nàng tâm trạng không tồi nhìn chằm chằm móng tay màu đỏ, kết hợp một thân váy đỏ thẫm viền bạc, áo khoác ngoài màu trân châu, còn có một kiểu tóc búi mới kết hợp trang sức, quả là dáng vẽ đẹp đẽ không gì sánh được.

Nhưng mà mấy nha hoàn quỳ gối trước mặt lại đang vô cùng khẩn trương.

Các nàng tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng kỳ thật một đám đều lớn lên cực kỳ khả ái động lòng người, đều là tiểu mỹ nhân nũng nịu như nước.

“Không cần câu nệ, đều đứng lên đi.”

Tô Yên đè các nàng một lúc lâu mới lười nhác mở miệng làm người đứng dậy, dù sao sau này nàng còn cần dùng những người này một chút, vẫn nên tạo chút áp lực.

“Mấy ngày nay ở nơi này của ta đã làm các ngươi ủy khuất rồi……”

Lời này vừa ra, mấy nha hoàn vừa mới đứng lên lập tức động tác nhất trí quỳ rạp xuống đất, sôi nổi ra tiếng.

“Phun nhân, nô tỳ sao dám ủy khuất!”

“Ở nơi này của phu nhân, nô tỳ thật sự cảm thấy rất tốt!”

“……”

Tô Yên chỉ nhàn nhạt mỉm cười, tầm mắt đảo qua một loạt mỹ nhân, ước chừng có sáu người.

Đây là do hai ba năm nay nàng không có thai làm mẹ chồng thúc giục Tiếu Tịch Kỷ nạp thϊếp, sau đó chọn lựa kỹ càng một số mỹ nhân đưa đến hậu viện, khi đó Tiếu Tịch Kỷ còn sẽ làm bộ làm tịch tỏ vẻ tuyệt đối không nạp thϊếp.

Mẫu thân hắn đưa người tới hắn liền qua tay đem tất cả ném cho Tô Yên, bảo rằng thêm người hầu hạ trong phòng.

Tô Yên lúc ấy cảm thấy dù cho mẹ chồng không thích mình nhưng may mắn có phu quân trìu mến, rất là vui vẻ đâu.

Nàng khi đó làm sao biết phu quân hào phóng như vậy là bởi vì ở bên ngoài sớm đã có người tri kỷ an ủi rồi.

“Lúc trước là lão gia đem các ngươi đưa đến nơi này của ta,” Tô Yên lúc này cũng không keo kiệt mà bày ra dáng vẻ một chủ mẫu rộng lượng biết nặng nhẹ, “Nhưng hiện giờ hậu viện của lão gia trống rỗng, Lâm di nương lại không hiểu chuyện đi rồi, vẫn là cần người tri kỷ giống như các ngươi hầu hạ mới được.”

Sáu nha hoàn nghe vậy trộm liếc nhìn lẫn nhau, đều là khó có thể tin được.

“Ai, đừng quỳ, mau đứng lên đi, cùng ta đi qua chỗ lão phu nhân bên kia một chuyến.”

Đi qua chỗ lão phu nhân?

Một đám mỹ nhân càng ngơ ra, phu nhân đây là muốn làm gì? Bị quỷ ám sao?

Tô Yên mặc kệ các nàng đang nghĩ gì, thấy móng tay đã khô liền từ trên ghế đứng dậy.

Một vị phu nhân, phía sau đi theo bốn nha hoàn hai bà tử, sau đó lại là sáu mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp, cứ như vậy khí thế mênh mông cuồn cuộn đi đến sân của mẹ chồng.

Bà tử canh giữ ở cửa vừa thấy trận thế này của Tô Yên lập tức xoay người đi vào thông báo.

Gần như lúc Tô Yên bước đến cạnh cửa thì bà ta cũng từ bên trong bước nhanh ra đón.

“Phu nhân, lão phu nhân mời ngài đi vào.”

Tô Đường hơi gật nhẹ đầu, không nhìn bà tử kia mà chỉ vuốt tay áo bước thẳng vào trong.

Lúc này đã có người đợi sẵn ở cửa, chắc là nhà mẹ đẻ đã đưa thiệp tới rồi.

“Dâu cả à, con tới vừa lúc!”

Trong phòng đã dọn hết bình phong, Tiếu mẫu ngồi dựa trên giường La Hán, bên chân bà ta có một tiểu nha hoàn đang gõ chân xoa bóp.

Vừa thấy Tô Yên bước vào liền ra tiếng trước, giọng điệu nghe không ra vui buồn nhưng khẳng định là đã biết chuyện của Lâm Thiến.

Bất quá chẳng sao cả, nàng tới đây thì đã có cách chặn lại không cho bà ta trách cứ.

“Mới vừa rồi gã sai vặt của Tịch Kỷ có mang thiệp mời trở về, là đại tẩu bên nhà mẹ đẻ mời con ngày mai đi chùa Báo Quốc cầu phúc."

“Sai vặt của Tịch Kỷ?”

Tô Yên không khỏi nhướng mày, trong lòng cũng rất nghi ngờ, sao lại là người của Tiếu gia đem thiệp về đây?

“À, Tịch Kỷ vừa vặn có việc đi bái kiến ông thông gia, nhìn thấy thiệp nên để cho người mang về trước.”