Quyển 1: Chủ mẫu muốn làm quả phụ - Chương 14

Lúc này Triệu Tân mới đứng dậy mặc lại quần áo, sau đó bước đến trong góc đánh người hôn mê cởi bỏ dây thừng.

“Cởi bỏ quần áo của hắn rồi đặt lên đi.”

Tô Yên cũng thay đổi một bộ áo váy sạch sẽ khác, chỉ dẫn Triệu Tân dàn xếp Tiếu Tịch Kỷ, đặt hắn lên giường tràn đầy dấu vết đêm qua.

Sau đó nhẹ nhàng gõ gõ cửa gian ngoài.

Dương Liễu cúi đầu đi vào, mắt nhìn thẳng đi đến trước gương giúp tiểu thư chải đầu trang điểm.

Trước đó nàng cũng là giả bộ bất tỉnh, lại bất đắc dĩ nghe góc tường cả một đêm.

“Tiểu thư, ta đi trước đây.” Triệu Tân đứng ở phía sau nhìn chăm chú vào mỹ nhân trong gương hồi lâu mới lên tiếng.

“Trở về nhớ thu xếp vật dụng, rất nhanh ngươi có thể đi vào sân trong rồi.” Giọng của Tô Yên còn mang theo chút khàn lại lười biếng, nàng rất có lòng tin đối với chuyện sắp tới ở Tiếu gia.

Triệu Tân gật gật đầu, xoay người từ cửa sổ bay ra ngoài.

Đám tay chân của Tiếu Tịch Kỷ vẫn còn canh giữ ngoài cửa lớn, ban đêm vẫn loáng thoáng nghe được một chút động tĩnh làm người suy nghĩ miên man, nhưng bọn họ đều không để bụng, cũng biết rõ chủ tử nhà mình là người nào rồi.

Nhưng chờ chờ thật lâu bọn họ liền cảm giác không thích hợp, mặt trời đều sắp lên cao rồi sao còn chưa ra nữa?

Nhưng ngại với lời dặn trước đó, không có gọi thì không được đi vào, mọi người mắt to trừng mắt nhỏ hai mặt nhìn nhau.

Cuối cùng vẫn là tâm phúc của Tiếu Tịch Kỷ dẫn đầu, hắn nhìn sắc trời càng lúc càng sáng, lại nghĩ tới chỗ Tiếu lão còn có an bài nên quyết định đi gõ cửa.

Ai ngờ bên này vừa mới gõ hai tiếng, sân bên ngoài liền có một đám người vọt vào.

“Triều đình tróc nã khâm phạm, người không liên quan tránh ra!”

............................................

Ngươi của Tiếu gia làm sao cũng không thể tưởng tượng được, sẽ có quan sai ban ngày ban mặt trực tiếp vọt vào trong phủ bắt người!

Triều đình đúng là không lên tiếng thì thôi, vừa ra tiếng liền khiến người khϊếp sợ, lặng yên không một tiếng động vây chặt mấy cánh cửa của Tiếu phủ, sau khi đạp bay cửa lớn không nói hai lời liền xông thẳng đến sân chính.

Đầu tiên là ở trong thư phòng bắt giữ Tiếu phụ, sau đó lại đi tìm Tiếu Tịch Kỷ khắp nơi.

Sau khi ép hỏi người hầu thì xoay mấy vòng quanh hậu viện của Tiếu Tịch Kỷ nhưng chưa gặp được người, lúc này mới tìm tới chỗ của phu nhân chính thất không được sủng ái.

Cả nhóm người đều canh giữa ở đây nên quan lính đã xông đến nơi vẫn chưa ai phát hiện.

“Kẽo kẹt ~”

Cửa chính bỗng nhiên mở ra từ bên trong, mà đại nha hoàn Dương Liễu vốn nên bị mê choáng, nếu không có thuốc giải phải hôn mê một hai ngày bất ngờ đứng ở bên trong.

Mấy tâm phúc của Tiếu Tịch Kỷ lập tức trong lòng hô to không ổn.

Nhưng không đợi bọn họ phản ứng đã bị quan sai xông tới giữ lại.

Tuy rằng nói người không liên quan tránh ra, nhưng lần này mục tiêu bắt giữa ngoại trừ cha con Tiếu gia, mấy tâm phúc này cũng không tránh khỏi liên quan.

“Đại nhân, đây là khuê phòng của đích nữ nhà Tô đại học sĩ, nam nhân bên ngoài nhiều như vậy sợ rằng có chút bất tiện.”

Dương Liễu cũng đã được thông tri một chút, lúc này im bặt không nhắc tới thân phận phu nhân Tiếu gia, chỉ nhận là tiểu thư của Tô gia.

Phía quan sai vẫn cho Tô gia chút mặt mũi.

“Bản quan phụng chỉ tróc nã khâm phạm Tiếu Tịch Kỷ, hắn chính là ở chỗ này?”

“Tiếu đại gia vẫn chưa thức dậy, đại nhân có thể kiên nhẫn chờ tiểu thư nhà ta đi thay quần áo trước được không?”

Lời này ý tứ rõ ràng, hai vợ chồng còn không có dậy, phải chờ nữ chủ nhân mặc quần áo trước đã!

Mặc dù bản thân Dương Liễu cũng rất khó hiểu, tiểu thư không phải đã trang điểm chỉnh tề rồi sao, tại sao còn để nàng tới đây kéo dài thời gian nữa?

Quan sai nghe nàng nói vậy cũng không có mạnh mẽ xông vào, chỉ làm thủ hạ vây kín sân này.

Đợi không bao lâu, sân ngoài lại có một loạt tiếng bước chân cùng tiếng khóc la truyền đến.

“Con ta!”

Mọi người không khỏi quay lại, liền thấy một phu nhân hơi lớn tuổi mang theo nha hoàn bà tử thất tha thất thểu chạy vào, vừa chạy vừa khóc.

“Đại nhân! Đây rốt cuộc là chuyện thế nào, phu quân của ta, còn có con trai ta rốt cuộc phạm vào chuyện gì, một lời không nói đã bắt người rồi!”

Tiếu mẫu đầu tiên là nghe nói quan sai xông vào bao vây bắt trượng phu, lại đi khắp phủ tìm con trai bà, bà cũng là vồ hụt mấy lần mới đuổi tới trong sân con dâu.

“Dương Liễu, bà tử nào lại không có mắt ầm ĩ như vậy?”

Trong sân sắp phải loạn xị bát nháo lên thì trong phòng bất ngờ truyền ra một tiếng khiển trách.

Tiếu mẫu vừa nghe con dâu mắng mình là “Bà tử không có mắt ”cũng không kịp giận, chỉ lo tức tốc mang theo mấy người bên cạnh vọt vào trong.

Quan sai vừa thấy vậy cũng học theo, nhanh chóng mang người xông vào phòng.

Vào trong liền thấy một nữ nhân quần áo thoả đáng, trang dung đoan trang chậm rãi từ bên trong đi ra.

“Phát sinh chuyện gì? Sao lại nhiều người như vậy?”

Tô Yên chỉ đảo mắt nhìn quanh một chút rồi quay sang hỏi Dương Liễu.

“Tiểu thư, các đại nhân nói là muốn tróc nã khâm phạm.”

“Nha, trong phòng ta lại có khâm phạm?”

“Tô tiểu thư, chúng ta phụng chỉ tróc nã khâm phạm Tiếu Tịch Kỷ, hắn chính là ở trong phòng ngủ sao?”

Quan sai cũng rất có ý tứ, ở trước mặt mẹ chồng người ta mà học theo nha hoàn xưng hô tiểu thư.

“Phu quân sao? Hắn làm lụng vất vả một đêm, mới vừa nghỉ ngơi thôi, không biết phu quân đã phạm vào chuyện gì?”

“Đây là chuyện của triều đình, Tô tiểu thư không cần hỏi đến.” Bọn họ cũng là xem mặt mũi của Tô đại nhân mà thôi, nếu không sao có thể hòa nhã như thế?

“Nếu đã vậy, xin đại nhân cứ tự nhiên.”

Tô Yên bất quá là giả vờ giả vịt đi ngang qua sân khấu một chút thôi, nghe vậy lập tức nghiêng người mời nhóm quan binh vào trong.

“Tô thị!” Tiếu mẫu lúc này mới tìm được cơ hội xen vào.

“Ngươi thật quá đáng! Đó là trượng phu của ngươi đó!”

Tô Yên chỉ nhìn một cái, Dương Liễu lập tức hiểu ý tiến lên ngăn cản Tiếu mẫu đang muốn xông lên.

“Mẹ chồng à, quan sai đại nhân đang phụng chỉ phá án, ngài vẫn là đừng ở chỗ này gây cản trở, cẩn thận cũng bị bắt vào đại lao đó……”