Quyển 1 - Chương 3

Kim Tái Anh đương nhiên không thể lý giải xu hướng tìиɧ ɖu͙© kỳ quái của cô ta, giờ phút này hắn ý da^ʍ chính là một cô gái khác.

Người kia vừa thẹn thùng vừa ngây thơ, xinh đẹp như một bé mèo Ragdoll, sẽ không lẳиɠ ɭơ phóng đãng như Thôi Hựu Lạp, cô ấy hướng nội, là hình tượng mê người mà mọi người đàn ông đều muốn chiếm hữu. Kim Tái Anh ảo tưởng nàng khóc thút thít tách ra chân, dùng tiểu huyệt vuốt ve dươиɠ ѵậŧ thô to của hắn, bàn tay không nhịn được mà tuốt càng nhanh, cuối cùng cong eo, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào trong miệng bạn gái.

Bao gồm Thẩm Hi Thuần ở bên trong mọi người, cũng không biết chuyện này, công tử tài phiệt dịu dàng lén lút yêu thầm cô học sinh nghèo khổ, thế mà lại là mối quan hệ dị dạng như thế.

Mà trước đây, Kim Tái Anh thật ra cũng xem như là một người bạn trai chu đáo, hắn che chở Thôi Hựu Lạp không bị trao đổi sinh bắt nạt, thẻ cũng tùy ý để bạn gái sử dụng, ngày lễ không thiếu quà tặng, cẩn thận nghĩ lại thì, loại chu đáo này thật ra cũng không cố sức chút nào, chưa chắc Kim Tái Anh không coi cô ta là gái điếm rẻ tiền, nhưng Thôi Hựu Lạp không hiểu, cũng không muốn tìm hiểu.

.

.

.

Thẩm Hi Thuần ngoài ý muốn trở thành bạn cùng bàn của Kim Tái Anh, mấy tuần qua lại có hơi nước sôi lửa bỏng, nàng cho là mình đã xem nhẹ trình độ biếи ŧɦái nghiêm trọng của đám học sinh cấp ba này rồi.

Có một lần vô tình bắt gặp có người làʍ t̠ìиɦ trong WC nữ, hơn nữa bạn nam còn nhìn chằm chằm nàng mà đâm rút, Thẩm Hi Thuần suýt nữa thì giúp cậu ta thực hành thiến vật lý.

“Anh Tái Anh”, Thẩm Hi Thuần uể oải, khóc không ra nước mắt nói, "Hình như em nhìn thấy một ít thứ không nên nhìn.”

"Hả?” Kim Tái Anh vô cùng tự nhiên mà sờ soạng sau lưng nàng, giống như đang vuốt ve mèo con, bất động thanh sắc mà xoa nắn chiếc gáy trắng nõn tinh tế của nàng, hắn hơi suy tư, có chút kinh ngạc nói, “Tiểu Hi, không phải là nói có người đang làʍ t̠ìиɦ đấy chứ?”

“A……” Thẩm Hi Thuần cắn môi, che kín hai má đỏ hây hây, “Cái này, ừm, đúng vậy. Anh Tái Anh sao lại nhìn em như vậy?”

“Đương nhiên là vì em rất đáng yêu, này, đừng nói là em chưa từng học qua khoá giáo dục cảm quan đấy nhé?”

“Cái gì? Khoá giáo dục cảm quan?” Vừa nghe đã biết không phải thứ đứng đắn gì?

“Quả nhiên ——”, Kim Tái Anh đột nhiên ghé sát vào nàng, hơi thở nóng rực làm Thẩm Hi Thuần không nhịn được mà run run, hắn kiềm chế dây thần kinh hưng phấn, nhìn chằm chằm vành tai phiếm hồng của nàng, "Tiết sau chính là môn giáo dục cảm quan đấy.”