Quyển 1 - Chương 4

“Cái gì? Khoá giáo dục cảm quan?” Vừa nghe đã biết là không phải thứ đứng đắn gì?

“Quả nhiên ——”, Kim Tái Anh đột nhiên ghé sát vào tai nàng, hơi thở nóng rực làm Thẩm Hi Thuần không nhịn được mà run run, hắn kiềm chế dây thần kinh hưng phấn, nhìn chằm chằm vành tai phiếm hồng của nàng, "Tiết sau chính là môn giáo dục cảm quan đấy.”

Giáo dục cảm quan, Thẩm Hi Thuần đoán được có lẽ cũng giống như môn sinh lý, nhưng mà nàng thật sự đã xem nhẹ trình độ tam quan đổ vỡ của thế giới này, bởi vì môn này thế mà lại dùng hai bạn nam sinh và nữ sinh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm đạo cụ.

"Này, nhóm đặc trợ sinh, tốt xấu gì cũng vui vẻ một chút đi!” “Đúng vậy, mặt kỳ cục vậy!”

Bạn học A vây quanh bọn họ, bình luận y như đang bình luận về một món đồ nào đó, “Sao lại co lại như thế, y như một con chó đáng thương.”

Mấy nam sinh tiến lên, tách hai chân trần trụi của bạn gái ra, “Ôi ha, âʍ ɦộ của con điếm này đen quá, bị bao nhiêu người chơi rồi?” Bọn họ phun nước bọt vào tiểu huyệt của cô gái, nhiệt tình dùng ngón tay cắm vào tiểu huyệt, "Lỏng quá vậy, con mẹ nó cậu lỏng như vậy còn tới làm tài liệu dạy học hả?”

Thẩm Hi Thuần thật sự ngây ngốc, nàng điên cuồng gọi hệ thống, cái này mà con mẹ nó mày gọi là thanh xuân vườn trường hả?

Hệ thống: Ai bảo cô chỉ xem đại cương, bản hoàn chỉnh nói là hắc ám cấm kỵ thanh xuân ~

Kim Tái Anh từ phía sau bọc Thẩm Hi Thuần lại, kéo thiếu nữ bị doạ ngốc vào lòng, yêu thương mà vuốt ve mặt nàng, “Tiểu Hi”, hắn cố gắng tỏ vẻ như một anh trai vô hại, “Làm sao bây giờ, người mới nói, chuẩn bị có kinh hỉ, nhưng mà Tiểu Hi, làm thế nào mới tốt đây?”

Thẩm Hi Thuần kinh hoảng mà quay đầu lại, nắm lấy ống tay áo của Kim Tái Anh, đôi mắt hạnh ngấn nước, cầu cứu hắn, “Không, anh Tái Anh, em không muốn kinh hỉ gì hết……”

Lờ nói của nàng còn chưa dứt, mấy tên con trai đùa bỡn s nữ sinh trợ giảng kia đã đi tới, vẻ mặt xấu xa hỏi:

“Bạn học Hi thuần, dựa theo lệ thường, người mới để hai tên nam sinh kia làm đến cao trào một lần ? Cậu chọn ai trong bọn họ?”

Một nam một nữ bị người dùng chân đá, trần trụi mà bò tới dưới chỗ ngồi của Thẩm Hi Thuần, nàng tức khắc như đứng trên đống lửa, ngồi đống than, theo bản năng lui về phía sau, Kim Tái Anh từ sau lưng ôm chặt lấy nàng, gục đầu trên hõm vai nàng, “Tiểu Hi, nếu không muốn bị chọn, chỉ có thể chính em cao trào một lần cho mọi người xem.”

Sắc mặt Thẩm Hi Thuần trở nên tái nhợt, thiếu nữ tựa như nụ hoa, thân thể run bần bật, nàng chảy nước mắt lắc đầu, “Không… Em không muốn chọn anh Tái Anh, cứu cứu em…”