Chương 2

Khương Thù sờ sờ lên cổ tay, da gà nổi lên toàn thân. Cô vừa sợ đau vừa sợ chết, loại chuyện cắt cổ tay này vô luận thế nào đều không làm nổi.

Cũng quá đau rồi!

Thời điểm cô xuyên đến cũng thật khéo, vừa mới đá Cẩm thiếu xong, đang nỗ lực chạy trốn. Khương Thù vỗ vỗ ngực, vừa nghĩ đã sợ, còn may không bị bắt. Vận mệnh bi thảm như vậy ra lại là kiếp trước của cô?

"Sao cô vào được đây?"

Một giọng nam trầm ổn vang lên bên tai đánh gãy suy nghĩ của Khương Thù. Một người đàn ông tiến về phía cô, trên hông chỉ treo mỗi chiếc khăn tắm. Vai rộng eo hẹp, bọt nước còn đọng lại trên ngực từ từ lăn xuống thắt lưng, điên cuồng khêu gợi.

Cẩm Tòng hơi nhíu mày, chẳng lẽ mình vừa rồi quên khóa cửa?

Nhưng dù sao hắn cũng không cho phép người khác tùy tiện xông vào: "Đi ra ngoài."

Hiện giờ bên ngoài tình huống như thế nào còn chưa biết, Khương Thù nào dám mạo hiểm, hướng đến người nọ cười lấy lòng, “Có người muốn bắt tôi, tôi có thể tạm lánh ở đây một chút được không?"

Từ từ ——

Gương mặt này, giống như từng nhìn thấy ở đâu rồi thì phải, Khương Thù đào bới trong ký ức Hạ Hòa Miêu, rốt cuộc ở trong đống hỗn tạp kia đào ra được một thứ

Đó là chuyên mục tài chính của tạp chí FT.

Trăm năm hào môn Cẩm gia - Cẩm Tòng - chú nhỏ của Cẩm Diệp, cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Tinh Hoa, nhưng giá trị chân chính của con người này là CEO của tập đoàn truyền thông Tân Đạt. Tạp chí kia có nói qua, Cẩm Tòng tuổi mới bốn mươi, là thời gian phong độ nhất của đàn ông, nhưng dường như chưa lập gia đình.

Cẩm Tòng lúc này hẳn là mới ba mươi, trên người không mặc tây trang giày da trang trọng trông có vẻ không có thuần thủ công khâu vá tây trang giày da, thoạt nhìn thiếu đi vẻ nghiêm túc cùng khó gần.

Đây rõ ràng là một cái đùi vàng chói lọi!!!

Hơn nữa là cái đùi vàng có khả năng quản thúc Cẩm Diệp

Cẩm Tòng nhướng mày, "Không được."

Nội tâm Khương Thù giơ lên một ngón giữa, lại đem mặt ghé sát đến mặt hắn:"Ngài xem, tôi xinh đẹp như hoa thế này, ngài đành lòng nhìn đóa hoa như vậy chịu khổ sao?"

Người phụ nữ tuổi còn rất trẻ, nhiều lắm chừng hai mươi, gương mặt nhỏ hơn một bàn tay, ánh mắt sáng trong hơn cả ngọc lưu ly thượng đẳng, mũi thẳng thanh tú, khóe môi hồng nhuận đầy đặn dụ người đến cắn.

Nói rằng xinh đẹp như hoa cũng không quá, thậm chí so với hoa còn muốn đẹp hơn vài phần. Mà giờ phút này người nọ ở trước mặt tóc tai hỗn loạn, cổ áo hơi mở ra, có một loại vẻ đẹp mặc người chà đạp.

Cẩm Tòng: "Có gì không đành lòng?"

Sự đồng cảm này từ nhỏ đã không liên quan gì tới anh. Nhìn thấy biểu tình thất vọng của Khương Thù lại nói thêm:"Bất quá nếu cô có chỗ tốt gì đó, tôi không ngại đưa tay giúp một chút."

Một người phụ nữ có thể cho đàn ông cái chỗ tốt gì, người từng trải như Khương Thù cũng vô cùng minh bạch.

Khương Thù nâng lên khuôn mặt nhỏ, đôi mắt đẹp lưu chuyển: “Ngài muốn thế nào?”

Cẩm Tòng xoay người vào trong, để lại một câu: “Đêm nay, tôi đang thiếu người làm ấm giường.”

Khương Thù nhìn theo đường cong sau lưng người nọ, cùng một đôi chân dài thon dài hữu lực khóe môi khẽ vênh.

Vừa lúc, đêm nay cô cũng đang cần ấm giường.

Thấy Khương Thù đi tới, Cẩm Tòng chỉ vào phòng tắm: “Đi tắm.”

Dù hắn không nói thì Khương Thù cũng là muốn tắm qua trước, tự nhiên không phản đối.

Trong phòng tắm, tấm gương sáng rực dưới ánh đèn hiện rõ từng tý đường nét trên gương mặt hiện tại của Khương Thù, ngay cả người xét nét cũng không thể soi ra được chút tỳ vết nào, quả thực là một vũ khí sắc bén trí mạng để đối phó nam nhân!

Khó trách tên Cẩm Diệp đối với thân thể này dù ngủ mười mấy năm cũng không chán.

Trong một căn phòng khác, Cẩm Diệp đang đen mặt mắng người, “Nhiều người như vậy, đến một người phụ nữ cũng không bắt được, nuôi các ngươi có ích lợi gì?”

Người phụ nữ kia quả nhiên ăn gan hùm mật gấu, dám đá vào "lão nhị" hắn, đợi hắn bắt được cô liền dùng "lão nhị" đâm chết cô. Nhưng hiện tại, hắn nuôi một đám phế vật thế nhưng để cho cô chạy thoát. Cẩm Diệp sao có thể không tức giận.

Năm người đứng rũ đầu nghe mắng, trong đó có một tên thấp người lên tiếng:"Em hình như thấy được cô ta lẻn vào phòng Tam gia, chỉ là không xác định nên không dám hỏi."

Chú nhỏ? Cẩm Diệp hỏi lại kỹ càng tỉ mỉ quá trình, di động mở ra rồi lại do dự, chú nhỏ hắn cũng không phải người trọng sắc, mấy năm nay bên người không có phụ nữ, cùng với đám hòa thượng thanh tu trong chùa không khác gì nhau, chú nhỏ lưu Hạ Hòa Miêu lại có phải là do cũng coi trọng?

Quả thật người có tư sắc như vậy cũng không dễ tìm, chú nhỏ cũng là nam nhân, ham mê sắc đẹp là chuyện bình thường, hắn không nên vì người đàn bà mà đắc tội chú nhỏ.

Cẩm Diệp mất hứng đem điện thoại ném lên bàn trà.

Chú nhỏ kia của hắn cũng không phải người tốt gì, đối với nữ sắc càng không để bụng, Hạ Hòa Miêu sớm hay muộn cũng sẽ là thuộc về hắn. Đem chân đánh gãy rồi, xem cô chạy đi thế nào?

Bên này, Khương Thù tắm xong bước ra, đi đến ngồi cạnh Cẩm Tòng lúc này đã thay đồ ngủ, ngồi ở trên sô pha xem tin tức. Cảm giác được người tới gần, Cẩm Tòng nghiêng đầu nhìn. Trên người cô chỉ quấn mỗi khăn tắm, làn da non mềm, trước ngực no đủ, có lẽ là do cố ý, khăn tắm quấn cũng không cao, bộ ngực phập phồng từ trong khăn tắm lộ ra quá nửa.