Chương 31: Thanh - Phong đi cùng nhau

Thanh Chu không nói gì, bởi vì Bạch Thất còn đang phổ cập trình tri thức khoa học cao hơn.

[An Niệm gả cho đại thiếu gia tàn phế Đường Ngôn của giải trí Thiên Nhất nhưng hôn sự của hai người không được công bố ra bên ngoài. Hơn nữa, Tô Thanh Thanh là bạch nguyệt quang của Đường Ngôn] Giọng nói của Bạch Thất cuối cùng có chút phập phồng.

Quả nhiên, hóng hớt là bệnh chung của mọi vật trên thế gian.

“Tiểu Ngũ, tôi để quên điện thoại ở phòng nghỉ rồi.” Thanh Chu đứng trước thang máy sờ một bên túi rỗng tuếch.

“Để em đi lấy!” Tiểu Ngũ nhanh chóng chạy đến chỗ phòng nghỉ.

[Nhắc nhở thân thiện: An Niệm là khí vận chi tử của vị diện này.] Bạch Thất ngạc nhiên với thông tin này.

Tay Thanh Chu dừng lại.

“Tôi đang ở đâu?” Thanh Chu hỏi.

[Ký chủ, cô là thiên tuyển kiêu tử! Các người không xung đột với nhau!] Bạch Thất kinh ngạc một lúc sau đó lại không nói lời tiếp theo.

Thanh Chu trầm mặc.

Đương nhiên xung đột.

Bởi vì…Thiên tuyển kiêu tử cùng khí vận chi tử hẳn là cùng một người.

....

“Đinh!” Nút bấm thang máy sáng lên.

Cửa thang máy chậm rãi mở ra, Thanh Chu theo bản năng đưa tay ngáp một cái.

Trước mặt lại ập đến cảm giác quen thuộc.

Cửa thang máy mở ra, áo khoác màu đen đập vào mắt Thanh Chu.

Nàng nhìn lại về phía trước, người kia mang một cái khẩu trang lớn che khuất hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra duy nhất một đôi mắt sáng ngời dị thường, lúc này anh ta đang cúi đầu nhìn điện thoại trong tay.

“Phong…” Thanh Chu nhanh chóng đi vào thang máy, nắm chặt lấy tay vịn thang máy, miễn cưỡng chống đỡ hai chân đã nhũn ra.

Lại là hơi thở quen thuộc như thế.

Người đàn ông kia ngẩng đầu nhìn Thanh Chu một lát, rồi lại nhìn màn hình điện thoại đang sáng lên.

Đạm mạc, xa cách.

[Ting! Khởi động nhiệm vụ phụ, chiếm lấy Cố Phong] m thanh kích động của Bạch Thất vang lên, hình như nó đã được thăng cấp lại và có tiếng thông báo nhắc nhở.

Tiến độ của nhiệm vụ phụ ở vị diện trước cuối cùng chỉ dừng lại ở mức 20%, không ngờ đến ở vị diện này lại có thể gặp được.

Cố Phong ư…

Đôi mắt Thanh Chu tối sầm lại.

“Cố Phong.” Thanh Chu nhìn người đàn ông như đang tách biệt với thế giới bên ngoài kia, nhẹ giọng gọi.

Cố Phong nghe thấy có người gọi mình, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thanh Chu.

Chỗ này là ở trong thang máy, sẽ không có fan hay phóng viên xuất hiện.

Có thể là đồng nghiệp.

“Ừ.” Cố Phong gật đầu, xem như chào hỏi.

“...” Thanh Chu có hơi nghẹn họng.

Khó tiếp cận như vậy sao?

“Tôi có thể bao nuôi anh không?” Tốc độ của thang máy chậm lại, giọng nữ trong veo đột nhiên vang lên trong thang máy.

Vẻ mặt Thanh Chu nghiêm túc nhìn chằm chằm Cố Phong, chờ đợi một câu trả lời.

Cô có nhiều tiền lắm.

Chuyện bao nuôi trong cái vòng này không mới lạ lắm.

Người này kiêu căng tự phụ, muốn tiếp cận anh dưới tình huống bình thường thì không ổn lắm. Nếu muốn ngủ với anh…

Bao nuôi anh quả thật là biện pháp nhanh chóng lại dễ dùng nhất.

[!!!] Bạch Thất sửng sốt, hiện giờ ký chủ có thể nói chuyện lưu manh như vậy sao?

“Ồ.” Cố Phong lúc này không có chút kinh ngạc, lại nhìn đến cô gái trước mặt một lần nữa, khóe miệng nâng thành vòng cung đầy châm chọc.

Ở trong cái vòng này có chuyện gì mà chưa thấy qua.

Người như vậy… Hơn phân nửa là muốn cọ nhiệt.

Nói không chừng đầu đề ngày mai lại là nữ minh tinh nổi tiếng bao nuôi ảnh đế đó chứ.

Chỉ là sự lạnh lùng trong đôi mắt của cô gái giống như làm mất đi ý ban đầu trong lời nói.

“Đinh!” Thang máy đi đến lầu một.

“Cố tổng, đạo diễn Lưu có một bộ phim…” Trình Húc vừa thấy Cố Phong liền đưa cho ly thủy tinh trong tay cho anh, sau đó bắt đầu thông báo hành trình kế tiếp.

Sau khi nhìn Thanh Chu bước ra khỏi thang máy, anh dừng lại một lát.

“Tô tiểu thư.” Trình Húc dừng chân, quay đầu nhìn Thanh Chu với vẻ mặt nghiêm túc.

“Tô tiểu thư vẫn nên tách ra đi riêng thì hơn.” Trên mặt Trình Húc mang theo chút khinh thường nhìn Thanh Chu, ý tứ châm chọc trong mấy lời tiếp theo càng thêm rõ ràng: “Tránh cho ngày mai đứng đầu hot search.”

Thanh Chu lặng người, hiểu rõ ý tứ của Trình Húc.

“Cố tiên sinh suy xét một chút.” Thanh Chu không tiếp tục đuổi theo, chỉ là đi đến chỗ Cố Phong nhẹ nhàng nhắc nhở một tiếng.

Trình Húc giống như gặp quỷ, nhanh chóng tăng tốc bước chân.

Mãi cho đến khi lên xe, Trình Húc mới cẩn thận hỏi Cố Phong.

“Cố tổng, Tô Thanh Thanh nói với ngài chuyện gì thế?” Lại không đợi Cố Phong trả lời, tiếp tục nói: “Cố tổng, chúng ta tốt nhất đừng dây dưa với cô ta.”

Cố Phong gần như trả lời câu nói cuối cùng của Trình Húc.

“Cô ta muốn bao nuôi tôi.”

Người đàn ông gỡ khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt góc cạnh rõ ràng.

“.... Sao chứ?” Giọng Trình Húc tăng lên gấp đôi, sau đó lại lẩm bẩm: “Người mới nổi này điên quá rồi.”

“Hử?” Cố Phong kinh ngạc nhìn thoáng qua Trình Húc, trên hot search của Weibo tìm được đáp án.

#Nữ diễn viên nổi tiếng Tô X nửa đêm đến tiệc của nhà đầu tư…#

#Sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của Tô Thanh Thanh#

#Kim chủ sau lưng của Tô Thanh Thanh lại là….#

Trình Húc nhìn đầu mày của tổng tài nhà mình dần nhăn lại, lập tức im miệng.

Cố Phong tắt điện thoại, trong đầu lại hiện lên đôi mắt lạnh lẽo của cô gái kia.

Thanh Chu nhìn hướng Cố Phong rời đi có chút xuất thần.

Người này… Bộ dáng hình như không được tốt lắm.

[Ký chú! Cô đang định làm gì?] Bạch Thất thừa dịp Thanh Chu đang thất thần, nhanh chóng hỏi.